Yêu cầu chồng đi thăm bố vợ, anh ậm ừ rồi đi tận mờ sáng hôm sau mới về và đưa cánh tay đầy vết cắn ra cho tôi xem

Tôi là kiểu người đơn giản trong suy nghĩ và tình yêu. Hồi trước, tôi quen một người đàn ông nhưng bị anh ta lừa gạt, ôm mất số tiền 200 triệu tôi dành dụm gần 3 năm rồi biến mất. Thời gian đó, tôi bị tổn thương sâu sắc cả về tình yêu lẫn niềm tin.

Vì thế, khi gặp Huy, tôi luôn trong trạng thái "phòng bị". Huy lớn hơn tôi 4 tuổi, được mọi người nhận xét là đàng hoàng, kiệm lời nhưng cũng tình cảm, đặc biệt là rất chung thủy. Nghe đâu anh ấy cũng từng bị người yêu cũ lừa dối. Có thể là vì đồng cảnh ngộ nên tôi mở lòng hơn với Huy và trở thành người yêu của anh.

Chúng tôi yêu nhau được 2 năm thì tổ chức đám cưới. Hôn lễ cũng không sang trọng gì nhưng ấm áp, bình yên. Nhưng rồi cuộc sống vợ chồng, chưa hiểu nhau nhiều khiến chúng tôi thường xuyên mâu thuẫn với nhau. Huy quá ít nói, thường ngày quanh đi quanh lại cũng chỉ vài câu hỏi đơn giản rồi chúng tôi chẳng biết nói với nhau gì nữa. Cứ thế, có một bức tường vô hình dựng lên giữa hai vợ chồng. Thậm chí có khi cả tuần chúng tôi chẳng nói với nhau một tiếng nào trong khi vẫn ăn chung, ngủ chung.

Cuộc sống ngột ngạt khiến tôi muốn phát điên lên và trong đầu nhen nhúm suy nghĩ ly hôn, giải thoát cho nhau. Nhưng tôi chưa kịp làm điều đó thì phát hiện ra mình đã có bầu. Thời gian mang thai, Huy quan tâm tôi nhiều hơn, chỉ là vẫn ít nói như xưa.

Yêu cầu chồng đi thăm bố vợ, anh ậm ừ rồi đi tận mờ sáng hôm sau mới về, tôi định ly hôn thì bật khóc khi thấy anh đưa cánh tay đầy vết cắn ra cho xem - Ảnh 1.

Tôi nghe mẹ khen con rể thì cũng mừng nhưng vẫn băn khoăn. (Ảnh minh họa)

Hiện tại, con tôi mới được 2 tháng tuổi thôi. Chồng tôi thương con gái lắm. Anh ít nói với vợ nhưng lại có thể nói ngọng nói nghịu với con. Nhưng không hiểu sao, nhìn cảnh chồng líu lo bên đứa bé 2 tháng mà lại không muốn nói chuyện với vợ, tôi lại cảm thấy ấm ức và thất vọng.

Mấy ngày trước, tôi nhận được tin bố bệnh nặng. Thương bố thắt ruột nhưng tôi cũng không thể bỏ con nhỏ để đến thăm ông được. Thế nên tôi yêu cầu chồng đến thăm bố vợ. Anh gật đầu rồi đi ngay. Nhưng tôi đợi mãi đến tận nửa đêm mà chồng vẫn chưa về. Thậm chí tôi gọi điện cũng không được. Tôi gọi cho mẹ thì mẹ nói anh đã đưa bố xuống bệnh viện rồi nhưng không biết tình hình dưới ấy ra sao?

Tôi như ngồi trên đống lửa, nóng ruột bừng bừng. Mãi tờ mờ sáng chồng tôi mới về với dáng vẻ mệt mỏi. Tôi lao vào hỏi anh vì nghĩ rằng anh đã bỏ bố vợ ở viện rồi đi nhậu nên mới không dám nghe máy. Nhưng anh bình tĩnh đưa tôi xem bàn tay đầy những vết cắn, có vết còn sâu đến chảy máu.

Anh nói bố tôi bị rất nặng, lên cơn sốt, sùi cả bọt mép. Vì sợ ông cắn vào lưỡi nên anh mới đưa tay mình vào miệng ông. Rồi anh nói tôi mau đưa tiền trong két sắt để anh đi nộp viện phí nhanh, còn tiến hành phẫu thuật cho kịp.

Từ đó đến nay, chồng tôi túc trực ở viện, chăm sóc bố vợ như bố đẻ mình nên ai cũng khen. Tôi nghe mẹ khen con rể thì cũng mừng nhưng vẫn băn khoăn. Tại sao anh tốt với người khác nhưng lại im lặng với vợ? Tôi phải làm sao để cải thiện tình hình giữa vợ chồng tôi đây?

(ngocvi...@gmail.com)

Let's block ads! (Why?)

Previous
Next Post »
Thanks for your comment