Tôi năm nay hơn 30 tuổi, đang làm kỹ sư công nghệ thông tin. Tôi không có ngoại hình bắt mắt nhưng ăn nói có duyên, tình tính hiền lành nên cũng được lắm cô gái cảm mến. Ấy thế mà, không hiểu duyên số thế nào, đến giờ tôi vẫn lẻ bóng một mình. Bạn bè thường nói do tôi kén quá, tôi chỉ nghĩ chắc do mình chưa tìm được người phù hợp.
Tình cờ một hôm, tôi đi làm về gặp một cô gái dắt xe dọc đường. Tôi đoán người đó hỏng xe nên ghé vào hỏi thăm. Một gương mặt hiền dịu cùng giọng nói ngọt ngào khiến tôi như gặp phải "tiếng sét ái tình". Tôi giúp em đưa xe đến quán sửa xe. Chúng tôi quen nhau một thời gian rồi dần yêu nhau.
Em là nhân viên tổ chức sự kiện nên không những khéo léo mà còn năng động nữa. Chúng tôi dự định sẽ kết hôn cuối năm nay. Vậy nên, tuần vừa rồi, em rủ tôi về quê em, trước là để ra mắt bố mẹ, sau là để biết nhà biết cửa.
Tôi yêu em bằng một tình yêu rất êm xuôi, thậm chí hai đứa không cãi vã với nhau bao giờ. Ấy thế mà, vẫn còn một cửa ải mà tôi chưa hề nghĩ đến. Trước giờ, tôi là người ăn uống rất khoa học. Rượu bia tôi chỉ uống mức vừa phải ở những buổi liên hoan công ty, thức ăn chua, cay hầu như tôi ít ăn. Thế nhưng, cả nhà em thì có thói quen ăn cay "toàn tập".
Chúng tôi dự định sẽ kết hôn cuối năm nay. (Ảnh minh họa)
Chuyện này tôi đã biết khi mới hẹn hò với em. Đi ăn cùng nhau, tôi tròn xoe mắt ngạc nhiên khi thấy em cho rất nhiều ớt tươi, ớt sốt vào phần ăn của mình. Vậy mà em ăn ngon lành, thỉnh thoảng còn trêu tôi không tập ăn cay thì không làm rể bố mẹ em được. Chúng tôi lại cười vui vẻ với nhau. Nhưng bây giờ, sắp phải đến nhà bạn gái chơi, tôi có chút lo lắng thật sự.
Có lẽ bạn gái cũng đoán được tâm lí của tôi, trên đường đi em "trấn an" tôi nhiều lắm. Em động viên tôi, sẽ khéo xin phép bố để tôi không bị ngại ngùng trong bữa ăn toàn đồ cay quen thuộc của nhà em.
Bữa cơm mẹ em dọn ra buổi tối, đủ các món ngon được bày trí đẹp mắt. Thế nhưng, món thì xào cùng ớt, món thì hấp cùng ớt. Tôi ăn khá dè dặt, chỉ nhấm nháp vì sợ không ăn quen. Bố mẹ em tưởng tôi làm khách nên cứ gắp cho tôi. Hai bác luôn miệng nói đây là thủy sản tươi, bố em mới đánh bắt khi sáng.
Chẳng có nhẽ vì việc này mà vợ sắp đến tay lại để tuột? (Ảnh minh họa)
Tôi sợ thất lễ nên cố ăn cho hết, không dám để thừa. Ăn cơm xong, tôi múc muôi canh để uống cho đỡ cay thì ai dè, canh rau nhà em cũng cho ớt. Canh nóng lại thêm cay, tôi không cố thêm được, chạy thẳng vào nhà vệ sinh.
Mặt tôi đỏ lừ, nước mắt giàn giụa, thêm nữa là người nóng ran. Tôi ăn được bao nhiêu thì nôn cho bằng hết. Tôi vào nhà, xin lỗi bố mẹ em vì đã hành xử bất lịch sự. Em trai em cúi đầu cố nhịn cười. Bố em thì lắc đầu ngán ngẩm, nói tôi là đàn ông mà có tí cay đã nôn thốc nôn tháo. Tôi xấu hổ không biết trả lời sao.
Ngày hôm sau, tôi và người yêu quay lại thành phố làm việc. Tôi hỏi dò em chuyện hôm trước thì em nói bố có vẻ không hài lòng lắm. Bố em bảo "nhập gia tùy tục", có vài món ăn mà không xong thì tôi chỉ có nước làm con rể hờ. Tôi không biết phải làm sao để có thể theo được thói quen ăn uống nhà em đây nữa. Chẳng có nhẽ vì việc này mà vợ sắp đến tay lại để tuột?
Out Of Topic Show Konversi KodeHide Konversi Kode Show EmoticonHide Emoticon