Đây chính là anh chồng "hiếm có khó tìm": Nấu ăn giỏi, không tật xấu và rất yêu chiều vợ con

Bài viết tặng cho con trai mới sinh của ông bố trẻ Đăng Phước

Viết cho người bạn mới thân:

Cậu đến ở cùng, tớ ok ngay. Thế mà cậu 2 lần làm tớ són ra quần khi cậu giận dỗi gì mà đòi ra ở riêng trước hợp đồng. Cậu ra cũng ok thôi, nhưng hứa với tớ sống thật tốt, tự chăm lo nhé, nghe vậy cậu sợ rụt vòi, lại nằm im. Rồi nhàn cư vi bất thiện, ăn uống có người chăm lo, nửa đêm có đòi ăn cũng có người phục vụ, sướng quá hết hạn thuê nhà gần chục ngày, cậu vẫn lì lợm, ngày nào cũng làm vài lít tiền soi nhà (siêu âm), bọn tớ đành lòng lôi cậu ra... 

Ngày cậu ra, trời lạnh và mưa, tớ chưa bao giờ thấy cơn mưa nào dai dẳng và dài thế, từ lúc vợ tớ vào phòng cách ly đến lúc cô y tá gọi tên tớ là 2 tiếng rưỡi, tớ như trôi lơ lửng giữa biển người đi đẻ. Và rồi tớ gặp cậu, gặp mẹ cậu. Tớ hiểu thế nào là yêu và thương. Yêu cậu, thương vợ tớ. Đồng thời tớ cũng biến yêu thương thành hành động:

- Tớ thành thục 3 kỹ năng: Nghe, Hiểu, Thay bỉm thành thục. Thỉnh thoảng cậu bĩnh cả ra tay nhưng tớ chả sợ, quen rồi, như nước sốt bánh mỳ tí thôi.

- Tết đầu tiên xa nhà sau 28 năm tớ như cậu bây giờ, quả thực rất sốc với tớ, thế mà tớ cũng vượt qua được, nấu ăn, giặt tã, dọn nhà, chơi với cậu... tớ làm được hết, các cậu có câu: "thương con ngon mọi chuyện", chuẩn cậu nhỉ?

- Chính thức tớ ghi tên vào danh sách ông bố bỉm sữa, tớ thậm chí còn tắm được cho cậu khi cậu mới được mấy ngày tuổi, hê hê, ông bà nội ngoại biết cứ gọi là lác mắt. Có bà mẹ còn đi bộ 6,9km để đến quán net, đăng nhập facebook và like video khi tớ up lên.

Còn nhiều kỷ niệm nữa tớ sẽ kể sau, giờ tớ chỉ dặn cậu thế này:

- Ông bà nội ngoại, các bác, các dì đón cậu, chăm cậu từ lúc lọt lòng rất vất vả, vì vậy sau có nhờ cậu chỉ cho cách dùng cái máy này máy kia thì đừng có mà cự nự, hay nhờ pha cốc nước thì đứng dậy ngay, kẻo ăn đặc sản lươn Nghệ An nhé.

- Bạn bè thì nhiều cũng được, ít cũng được, nhưng không có là không được, tốt thì chơi nhiều, ít tốt thì chơi ít, đừng có cười đểu chúng nó là được, lên báo An Ninh Thủ Đô đấy.

- Học thì biết gì tớ sẽ chỉ, tớ sẽ không biến cậu thành bảng ghi thành tích cho vợ chồng tớ đâu. Tớ biết đầy người học Đại học nọ kia giờ đi sửa xe, bưng bát phở... họ chỉ là không may mắn hoặc đang trì hoãn thành công, ý tớ là cậu cứ chơi và học thoải mái, kỹ năng và hiểu biết xã hội như một sân chơi lớn mới giúp cậu sống vui vẻ, học vấn chỉ là một cách chơi thôi. Tớ ghét cậu đeo kính!

- Ipad, iphone là của tớ và mẹ cậu, cậu tránh xa ra nhé, đừng lôi thôi mẹ cậu bắt bán đi là đi vệ sinh chỉ mang tờ báo quyển truyện vào thôi đấy.

-

 Nhắc nữa là tớ không hút thuốc, không rượu bia, vì vậy tớ đảm bảo bình sữa cậu không có mùi khói thuốc hay cồn, vì vậy cậu cũng liệu liệu giữ hộ tớ tí nhé. Dân xây dựng bọn tớ gọi là sử dụng đi kèm phương án bảo trì, duy tu đấy. Yêu cậu!

- Điều cuối: bạn gái, sinh vật vô cùng dễ thương và nguy hiểm. "Con Trai-Con Gấu" "Con Trâu-Con Gái", nghe vậy cậu hiểu thân phận mình chứ. Đến tuổi đương nhiên cậu sẽ có, ngoan thì có một, hư sẽ có nhiều. Tớ chỉ dặn cậu là bố mẹ con gái cũng yêu con gái như bọn tớ yêu cậu, rồi bạn gái cậu cũng yêu cậu và con cậu như vậy. Chính vì thế khi nào sẵn sàng để yêu và thương thì hẵng dẫn về nhà gặp bọn tớ nhé, đừng làm tổn thương con gái. Tớ tin cậu như tin chính mình! 

Tớ không tin vào cỗ máy thời gian, nhưng khoảnh khắc đón cậu trên tay và chăm sóc cậu tớ đã tin rằng bọn tớ đang quay lại chính thời khắc lần đầu tiên bọn tớ thấy cuộc đời, được gặp ông bà nội, ông bà ngoại. Như vậy phép màu là có thật đúng không? Kỳ diệu như cậu vậy.

Previous
Next Post »
Thanks for your comment