Tôi mới sinh con cách đây vài tháng. Từ ngày có con, chưa hôm nào tôi có được một giấc ngủ trọn vẹn. Mẹ chồng tôi chỉ lo chăm con cho anh chồng vì gia đình anh ấy giàu có. Còn bố mẹ đẻ của tôi thì ở xa, lại già yếu nên chẳng thể đỡ đần được con gái.
Tôi vốn có sức khỏe không được tốt. Vậy nên sau khi có thai, tôi phải nghỉ việc ở chỗ làm vì quá xa. Lúc đầu chồng tôi cũng ủng hộ vợ ở nhà. Nhưng khi mọi chi tiêu đều đổ dồn lên đầu, anh bắt đầu trở nên cáu bẳn và khó tính. Lúc này tôi mới thấy, phụ nữ không ra ngoài đi làm là một sai lầm lớn.
Tôi có thai nhưng may mắn ăn được nhiều. Vậy mà chồng tôi tiếc với vợ vì vợ ăn được. Mỗi khi về nhà, thấy tôi đang ăn thứ gì đó là anh lại cau có: "Em ở nhà chỉ ăn thôi phải không? Ăn nhiều cũng có phải khỏe đâu. Em ăn nhiều thế ai mà nuôi nổi". Người ta mong vợ ăn còn chẳng được, chồng tôi thì luôn miệng lẩm bẩm vì vợ ăn nhiều.
Người ta mong vợ ăn còn chẳng được, chồng tôi thì luôn miệng lẩm bẩm vì vợ ăn nhiều. (Ảnh minh họa)
Sau khi tôi sinh con, vợ chồng tôi thường xuyên xảy ra mâu thuẫn. Nguyên nhân là do chồng tôi bị thua lỗ một số tiền lớn khi đầu tư chứng khoán. Chúng tôi đang có một khoản tiết kiệm nhỏ bỗng chốc mất sạch, thậm chí còn nợ tiền của người ta. Chồng tôi vừa phải trả nợ, vừa phải nuôi vợ con nên anh càng ngày càng khó tính.
Người mới sinh xong, sức khỏe yếu và cần bổ sung nhiều chất. Thế nhưng quanh đi quẩn lại, chồng tôi chỉ toàn nấu cho vợ cá khô, canh rau ngót. Tôi biết mình không đi làm, không kiếm ra tiền nên cũng chẳng dám kêu ca. Chỉ là tôi thiếu chất nên con tôi cũng còi cọc không được như các bạn cùng tuổi.
Kinh tế eo hẹp nên chồng tôi rất tiết kiệm. Họa hoằn lắm anh mới dám mua cho mình một thứ gì đó. Vài hôm trước anh mua về một chiếc áo sơ mi và nói chiếc áo ấy anh mua để gặp đối tác quan trọng. Tôi không hỏi chồng nhưng nghe đâu giá của chiếc áo cũng đến hơn 2 triệu.
Chồng tôi dặn tôi giặt áo rồi là lượt sẵn cho anh. Hôm qua tôi mang áo ra giặt cùng với quần áo của nhà. Sinh con xong, tôi mắc chứng hay quên như những bà mẹ khác. Và tôi đã bỏ chiếc quần có cả bỉm của con vào máy giặt mà quên không vứt chiếc bỉm đi. Đến khi lấy quần áo ra phơi, tôi tá hỏa vì chiếc áo mới của chồng bị các hạt bỉm dính vào. Đã vậy chiếc áo còn ố màu vì quần của con tôi bị phai.
Nghĩ đến con mà tôi lại trào nước mắt, tôi nên làm gì để chồng mở cửa cho mình về nhà đây? (Ảnh minh họa)
Tôi luống cuống đi giặt lại nhưng vẫn không thể mất hết màu ố trên áo. Khi chồng về nhà, tôi vừa khóc vừa nói với chồng là mình đã làm hỏng chiếc áo mới của anh. Chồng tôi nghe xong, chẳng kịp thay giày đã chạy vào nhìn lại chiếc áo. Anh bắt đầu la hét và chửi tôi vô dụng. Tôi biết anh tiếc tiền nên đã im lặng, không ngờ chồng tôi ném quần áo của tôi ra khỏi nhà rồi đẩy tôi ra ngoài và đóng cửa.
Ngay bây giờ tôi cũng chưa được trở về nhà. Con tôi có lẽ khát sữa mẹ lắm, còn chồng tôi vì chiếc áo mới mà nỡ làm vậy với vợ của anh đấy. Tôi buồn quá, chuyện này đâu phải do tôi cố ý. Nghĩ đến con mà tôi lại trào nước mắt, tôi nên làm gì để chồng mở cửa cho mình về nhà đây?
Out Of Topic Show Konversi KodeHide Konversi Kode Show EmoticonHide Emoticon