Câu chuyện có thật của mẹ đơn thân về chiếc điện thoại phá hỏng một cuộc hôn nhân

"Trong một thời gian dài, tôi thực sự nghĩ rằng Eric là tri kỷ của tôi. Chúng tôi đã là bạn bè của nhau trong vài năm trước khi chính thức hẹn hò, vì vậy đây không đơn giản là tình yêu mà còn là sự thấu hiểu lẫn nhau của tình bạn. Anh ấy rất lãng mạn trong thời gian đầu, thường gửi cho tôi những tin nhắn: “Chào buổi sáng”, “Anh nhớ em” và nhiều câu tình cảm hơn thế nữa. Sau khoảng 4 năm yêu nhau, chúng tôi quyết định “góp gạo thổi cơm chung”. Đó là khoảng thời gian tuyệt vời. Ở đâu đó, chúng tôi vẫn có những mâu thuẫn nhỏ như “Tại sao không đóng nắp tuýp kem đánh răng lại” nhưng tuyệt nhiên không hề có mâu thuẫn gì lớn xảy ra. Chúng tôi thảo luận đến chuyện kết hôn, rồi tôi phát hiện mình có thai. Sau đó, kế hoạch đã hoãn lại để con lớn hơn một chút thì sẽ tổ chức đám cưới có sự chứng kiến của con.

 

Tôi luôn muốn làm việc trong ngành quan hệ công chúng (PR), nhưng khi có thai, tôi phải ngừng làm việc để lo cho em bé. Bởi vậy, sau thời gian nghỉ sinh, tôi quay trở lại thì công việc của tôi đã thay đổi hoàn toàn - quản lý phương tiện truyền thông xã hội đã trở thành một phần rất lớn của PR. Vì vậy tôi luôn phải kiểm tra điện thoại để không bỏ lỡ những việc dù nhỏ nhất của khách hàng.

 

Eric không hiểu về khía cạnh mới trong công việc của tôi và anh ấy rất ghét nó. Tôi không nghĩ là tôi dùng điện thoại nhiều đến mức như anh ấy nói nhưng Eric đã rất buồn vì chuyện này. Anh ấy bắt đầu phản đối tôi bằng cách hỏi: “Em lại dùng điện thoại nữa à?”, tôi trả lời: “Vâng, em đang làm việc mà”. Sau một khoảng thời gian thì Eric có thể nhận ra những âm thanh thông báo, phân biệt ý nghĩa của từng loại âm thanh tôi cài đặt điện thoại và nói: “Kìa, Instagram đến nữa kìa”. Tôi không hiểu tại sao anh ấy lại cảm thấy phiền vì đó chỉ đơn giản là công việc nhưng anh ấy lại không tin tôi.

 

Cuối cùng tôi phải giải thích cho anh ấy hiểu “hashtags” là gì, cho nên anh đã đưa cho tôi một ý tưởng để tôi có thể làm tốt hơn công việc của mình. Nhưng tại sao tôi vẫn dành nhiều thời gian để sử dụng điện thoại, đó là câu hỏi anh đặt ra, anh càng giận dữ hơn. Eric không hề sử dụng mạng xã hội nên việc anh ấy không hiểu tại sao nó lại quan trọng và tại sao lại phải dành nhiều thời gian cho nó là một vấn đề lớn.

điện thoại và hôn nhân

Ảnh minh họa

 

Có đôi khi tôi làm việc 12 tiếng một ngày và có 8 tiếng làm việc bằng điện thoại. Một ý nghĩ chợt đến là tôi có thể cho Eric xem tôi làm việc trực tuyến như thế nào và mạng xã hội không thể được lập trình tự động chạy những gì tôi muốn nên tôi phải thường xuyên kiểm tra nó và tôi không muốn chỉ có một bài viết mỗi ngày chỉ vì anh ấy không tin tưởng tôi. Một số người bạn nói rằng tôi nên nỗ lực nhiều hơn nữa để chứng minh cho anh thấy những gì tôi đã đạt được, nhưng điều tôi cần bây giờ là Eric phải tin tôi. 

Chúng tôi đã ở bên nhau hơn 4 năm, có với nhau một đứa con và trải qua biết bao chuyện, vậy mà anh ấy nghĩ rằng tôi phản bội chỉ vì tôi liên tục kiểm tra điện thoại của mình.

 

Thậm chí, tình hình còn tồi tệ hơn khi con trai của chúng tôi đã lớn và tôi quyết định tự chăm sóc con. Sau một ngày dài mệt mỏi với con, tôi chỉ có vài giờ làm việc vào buổi tối, còn anh ấy dùng thời gian này để cằn nhằn tại sao tôi cứ liên tục chú tâm vào cái điện thoại. Mặc dù chúng tôi đã nói về chuyện này rất nhiều lần nhưng anh ấy không có ý định bỏ qua nó.

 

Các bạn của chúng tôi đã phải tham gia vào và cố gắng nói với Eric về công việc của tôi, khuyên anh ấy nên bỏ nó đi, nhưng điều đó đã không giúp được gì. Anh thường chỉ đồng ý khi ở trước mặt họ và nổi xung lên với tôi khi họ đã ra về.

 

Rồi tôi bắt đầu tự hỏi, có khi nào tính chiếm hữu là vỏ bọc cho sự dối trá của bản thân anh ấy và đó là khi tôi biết mình phải kết thúc nó. Tôi không muốn trở thành người điên khi phải lén lút rình rập người đàn ông của mình rồi tự hỏi anh ấy đang làm gì trong cái cách anh ấy lo lắng về tôi. Tuy nhiên, chúng tôi đã ở bên nhau quá lâu và chúng tôi có một đứa con. Thật sự rất khó khăn để đưa ra quyết định.

 

Rồi chuyện gì cần đến cũng đến khi con trai tôi lên hai và chúng tôi sẽ tổ chức tiệc sinh nhật cho con. Tôi đã làm việc với một vài khách hàng trước ngày sinh nhật, vì vậy tôi có thêm ít tiền để tổ chức bữa tiệc. Dĩ nhiên, Eric và tôi có một cuộc tranh cãi liên quan đến việc tôi vẫn thường xuyên sử dụng điện thoại. Anh ấy đã quá giận dữ nên nói rằng anh sẽ không tham dự bữa tiệc. Nó là dành cho tôi.

 

Chúng tôi cãi nhau một trận kịch liệt khi anh ấy về nhà và tôi đã thu dọn hết mọi đồ đạc của Eric rồi gửi về nhà mẹ của anh ấy vì tôi biết rằng đó là nơi cuối cùng anh muốn đến.

 

Eric gọi tôi là “con nghiện online” và nhiều thứ ngu ngốc khác, nhưng anh ấy đã chuyển đi và rời khỏi mẹ con tôi.

 

Bây giờ, tôi chỉ gặp anh ấy khi anh đến thăm con và chúng tôi có nói với nhau vài câu chuyện nhỏ, nhưng thật hiếm hoi để có những giây phút này. Thỉnh thoảng, Eric nói với tôi rằng nếu tôi ngừng làm việc trên điện thoại và thay đổi nghề nghiệp, thì chúng tôi có thể quay lại với nhau, nhưng tôi không muốn thay đổi toàn bộ cuộc sống của mình chỉ để anh có thể cảm thấy an toàn.

 

Khi tôi nhìn lại quãng thời gian sống chung với Eric, tôi có thể thấy rằng anh đã chọn chiến đấu với một chiếc điện thoại. Anh đã chọn nó là lý do để kết thúc mối quan hệ của chúng tôi. Niềm tin là vấn đề cuối cùng của anh, còn tôi thì không thể giúp được điều gì.

 

Tôi đã có vài cuộc hẹn hò sau khi chia tay và thỉnh thoảng có những người tôi gặp thường xuyên kiểm tra điện thoại. Tôi rất vui mừng khi thấy điều đó. Ngay lập tức, tôi nói với bạn bè của mình: “Người đó cũng thường xuyên làm việc bằng điện thoại” thì họ nói rằng “Điều đó thật kinh khủng”, nhưng không, tôi cho rằng “Nó rất tốt” để tôi và người đó có thể thông cảm và hiểu nhau".

 

Tôi không biết bạn nghĩ gì sau khi đọc câu chuyện này, còn tôi nghĩ rằng giá trị của gia đình thì lớn hơn hàng triệu đôla. Giá trị ấy không những đem lại cho bạn sự gắn kết các thành viên trong gia đình mà còn giúp trẻ em cảm nhận được tổ ấm, được tình yêu thương mà mọi người dành cho nhau. Đó cũng là cách để con chuẩn bị cho một cuộc sống hạnh phúc sau này. Chiếc điện thoại có thể là thủ phạm giết chết cuộc hôn nhân của bạn hoặc cũng có thể là bởi chúng ta quá cố hữu và ích kỉ. Nhưng rõ ràng thời gian dành cho nhau là cần thiết song bao nhiêu là đủ? Đơn giản lắm, chỉ cần mỗi ngày bạn dành 1 tiếng đồng hồ vào buổi tối, không điện thoại, không email, không TV, không công việc, chỉ là ăn tối cùng nhau, trò chuyện, và chia sẻ mọi thứ, bạn sẽ thấy nhà là chốn bình yên nhất giữa giông bão cuộc đời".

Previous
Next Post »
Thanks for your comment