Tôi không biết chị hàng xóm có hiểu chuyện hay không khi kết luận: “Chắc do bố mẹ bên này ấm áp ngủ say, không biết bên kia con đạp chăn bị lạnh nên mới ốm đây mà!”. Tôi nghe mà giận sôi người nhưng chỉ biết mở to mắt ngạc nhiên, không nói nên lời vì vô cớ bị chụp mũ là người gây ra “cái sự ốm” cho cô con gái mới hai tuổi của mình.
Tôi đã quá quen với những lời nói nặng tính áp đặt xung quanh kiểu như: con còi do mẹ ăn hết phần con, con chậm đi, chậm mọc răng do mẹ không cho con ăn đủ thức ăn có nhiều canxi, con ốm do mẹ không biết cách chăm, con rụt rè do mẹ không nói chuyện với con… nhưng bây giờ mới lần đầu tiên bị quy tội con ốm vì mẹ không cho con ngủ chung.
Từ khi nào mà việc con ốm, con nhút nhát, rụt rè lại là vì mẹ ích kỷ bắt con ngủ riêng?(Ảnh minh họa)
Thêm nữa, đến lúc con lớn hơn thì việc con ngủ chung mà vô tình bắt gặp những cảnh nhạy cảm của bố mẹ cũng thực sự là vấn đề rất lớn. Lúc ấy mới tập tách con ra ngủ riêng thì rất khó. Nhà tôi lại sẵn rộng rãi, có hai phòng ngủ và việc xây dựng một thế giới cho riêng con là điều cực kỳ thuận lợi. Suy nghĩ nhiều, tôi mới quyết định luyện cho con ngủ riêng đấy thôi.
Tôi cho con ngủ riêng sang cũi cạnh giường bố mẹ từ lúc 9 tháng tuổi. Đến khi con được 2 tuổi mới chuyển sang phòng đối diện. Những hôm đầu, tôi cũng đã rất vất vả khi phải luyện cho con tách mẹ. Mỗi đêm lại cứ phải thức dậy đến 5, 6 lần vì những tiếng khóc đòi mẹ, hoặc con đói, quen cữ bú đêm. Tôi cũng học nhiều cách trên mạng về việc cho con ngủ dịch xuống phần dưới của cũi, chọn đệm êm, thoáng, sắm túi ngủ để tránh con đạp chăn bị lạnh…
Tôi đã tìm hiểu kỹ về mọi điều rồi mới tách con ra ngủ riêng. (Ảnh minh họa)
Sau một tháng kiên trì, con tôi đã có thể ngủ ngoan xuyên đêm và tôi được hưởng quả ngọt. Mỗi tối trước khi đi ngủ khoảng 1 tiếng, tôi cho con uống khoảng 180ml sữa công thức và gần như cả đêm con không thức dậy vì đói nữa. Tôi được ngủ trọn đêm và cuộc sống vợ chồng cũng nhờ vậy được cải thiện hơn thay vì thường xuyên bị làm phiền bởi con như trước.
Tôi không nghĩ việc cho con ngủ riêng là một biểu hiện ích kỷ như nhiều người vẫn nghĩ. Tôi vẫn hết lòng trong việc chăm con từng li từng tí, thường xuyên đọc truyện, vỗ về con vào giấc ngủ say mới tắt đèn phòng con và trở về phòng ngủ của mình. Vào mùa hè, tôi cũng cẩn thận để nhiệt độ vừa khoảng 28-29 độ. Đến mùa đông, tôi lại cho con vào túi ngủ để con có thể say giấc nồng.
Tôi nói vậy để mọi người biết rằng tôi cũng là một bà mẹ cực kỳ cẩn thận và có ý thức chăm con chứ không phải là bỏ bê con, đẩy con sang phòng bên cạnh để mẹ được sung sướng và mặc kệ con ốm đau do nóng lạnh gì cũng không biết. Con gái tôi bây giờ mỗi lúc được bước vào căn phòng dán đầy những bức tranh công chúa yêu thích thì rất sung sướng, và luôn coi đó như là một không gian trong mơ của mình.
Tôi cũng muốn nói thêm rằng trẻ con ốm hay rụt rè khi gặp người lạ… hoàn toàn không phải là hệ lụy của việc bị tách ra ngủ riêng. Tôi tin chắc mẹ nào cũng luôn muốn giành những điều tốt đẹp nhất cho con, và việc cho con ngủ riêng cũng là một quyết định dựa trên tiêu chí đó. Vì vậy, xin hãy thôi ném đá, coi những bà mẹ cho con ngủ riêng như tôi là ích kỷ, chỉ biết nghĩ đến bản thân mình hay ẩu đoảng, vô tâm…
Out Of Topic Show Konversi KodeHide Konversi Kode Show EmoticonHide Emoticon