Thúy và Quang mới kết hôn được 4 năm nay, hai vợ chồng Thúy có công ăn việc làm ổn định, Thúy lại kinh doanh thêm nữa nên cũng có chút của ăn của để. Nói thì nói vậy nhưng các cụ bảo rồi "buôn tàu bán bè không bằng ăn dè hà tiện", kiếm được tiền nhưng vợ chồng Thúy cũng phải chắt chiu, dành dụm chứ cứ ăn tiêu phung phí thì chẳng lấy đâu ra mà có. Từ ngày cưới nhau xong, mỗi khi họ hàng nhà chồng Thúy có người mua xe hơi, mẹ chồng cô đều nói rằng: "Nhà mình có anh Quang lấy vợ xa, anh cố mua lấy chiếc xe mà còn về ngoại".
Nghe vậy, Thúy và Quang cũng chẳng nói gì, thực tế nếu mua xe chỉ để về nhà ngoại thì vợ chồng cô cũng không cần vì như vậy cũng lãng phí, cả tháng, có khi là 2, 3 tháng mới về ngoại một lần, làm chuyến taxi còn tiện hơn.
Nhưng đến thời điểm hiện tại, vợ chồng Thúy bàn nhau mua một chiếc xe khoảng 700 triệu. Thứ nhất là để đưa đón con đi học vì bé cũng đã bắt đầu đi mẫu giáo rồi, thứ hai là để tiện cho công việc của cả hai. Quang mới lập công ty riêng, cũng cần chiếc xe để đi lại, giao tiếp, gặp gỡ khách hàng còn Thúy cũng thỉnh thoảng cần phải vận chuyển hàng hóa.
Thấy vợ chồng Quang mua xe, bố mẹ anh mừng lắm. Dù số tiền mua xe có cả công của Thúy nhưng ông bà suốt ngày đi khoe làng trên xóm dưới rằng con trai mình giỏi giang, mua được xe hơi, tuyệt nhiên chẳng nhắc đến con dâu.
Nhưng rồi, điều mà vợ chồng Thúy không lường trước được chính là việc mọi người trong nhà bắt đầu mượn xe. Trước đây, hễ cần đi đâu thì mọi người thường đi xe khách, taxi hoặc đi cả nhà thì thuê một chuyến xe đi cho tiện. Thế nhưng bây giờ, chỉ cần có việc phải đi là mọi người lập tức hỏi mượn xe. Từ việc bố chồng đi họp hội đồng môn, đi đám cưới, đám tang, đám giỗ… đều hỏi mượn xe để đi với lý do là "cho nó oách".
Đến cậu em chồng của Thúy ngày trước vẫn đi tỉnh công tác bằng xe khách giờ một tháng cũng hỏi mượn xe đôi, ba lần để đi. Lý do mà cậu ta đưa ra là: "Mình đi ô tô nói chuyện với khách hàng cũng oai hơn, dễ ký được hợp đồng". Rồi ngay đến cả chị chồng của Thúy cũng thường xuyên mượn xe, tháng nào cũng đều đặn mượn để về quê chồng, có lần mượn 2 ngày, có lần mượn luôn 3 ngày.
Thế là mang tiếng có xe nhưng vợ chồng Thúy chẳng đi được mấy, suốt ngày cho người này người kia mượn. Cho mượn xong lại phải tự mang đi rửa, có lần cậu em chồng mượn xe đi còn bị va quẹt làm xước xe, vợ chồng Thúy lại phải đem đi sửa mất không ít tiền. Khó chịu vô cùng nhưng Thúy cứ phải nhịn, toàn người nhà, từ chối cũng khó lắm.
Thủy thẳng thắn bày tỏ quan điểm của mình vì đã chán cảnh tháng nào cũng cho mọi người mượn xe rồi. (Ảnh minh họa)
Nhưng rồi, thấy Thúy dễ, mọi người lại càng mượn tích cực hơn. Cô thẳng thắn nói chuyện với chồng rằng việc mua xe là để phục vụ công việc, không phải để đi chơi hay cho mượn nên thời gian tới cô sẽ không dễ dãi trong việc giao xe cho người nhà Quang nữa. Quang đồng ý với ý kiến của vợ, bản thân anh cũng biết mọi người trong nhà đang hơi quá đà.
Hôm ấy, em chồng Thúy lại gọi điện hỏi mượn xe để đi đám cưới ở xa. Thúy lập tức từ chối, tiện thể thông báo luôn là từ nay, mọi người có nhu cầu mượn xe thì vợ chồng cô sẽ tính giá cho thuê, đương nhiên làm mềm hơn so với giá thuê của người ngoài rồi. Thúy cũng chẳng ngại nói rằng vợ chồng cô mua xe để phục vụ công việc, thỉnh thoảng cho mọi người mượn đi việc quan trọng thì được chứ mượn liên tục thì ảnh hưởng nhiều đến công việc của hai vợ chồng cô.
Thấy Thúy nói vậy, cả nhà khó chịu ra mặt, nhìn con dâu với ánh mắt "hình viên đạn". Nhưng rồi cũng kể từ đó, không thấy ai ngỏ lời mượn xe vợ chồng cô nữa. Thúy đành chấp nhận việc mình bị ghét nhưng thôi "mất lòng trước hơn được lòng sau", mọi người không biết ý thì Thúy cho rằng mình cũng không cần phải ngại làm gì.
Out Of Topic Show Konversi KodeHide Konversi Kode Show EmoticonHide Emoticon