Đang ăn cơm mà em dâu quăng vội bát xuống để mắng tôi xối xả và đơm đặt đủ điều tiếng cho tôi

Tôi và N là chị em dâu với nhau. N lớn hơn tôi 6 tuổi, về làm dâu trước tôi nhưng trên danh nghĩa thì vẫn là em dâu tôi. Hiện hai vợ chồng N đã ra ở riêng. Cô ấy có tính hay nói to, nói nhiều, quá thẳng thắn đến thiếu tế nhị và ít được lòng mọi người.

Tôi sống chung với bố mẹ chồng, thường được hàng xóm khen ngợi vì hòa đồng, nhiệt tình. Hình như do thế nên em dâu không thích tôi mấy. Dù tôi có chủ động làm quen, cô ấy vẫn cứ lảng tránh, thậm chí không thèm trò chuyện lại.

Mỗi khi nấu món gì ngon, tôi gọi vợ chồng em chồng xuống chơi cùng thì chỉ có chồng con cô ấy xuống. Cô ấy thà ăn cơm nguội chứ không ăn cơm ở nhà tôi và mẹ chồng. Mối quan hệ giữa chúng tôi vì thế cũng nhạt nhẽo hẳn.

Khi em dâu mang thai lần hai, tôi thường xuyên mua quần áo em bé và vật dụng cần thiết đem lên tặng. Cô ấy tỏ ra không vui, còn bảo tôi đừng mua nữa, tốn tiền. Nhưng tôi thương cháu, càng muốn vì đứa bé mà xóa đi ranh giới bấy lâu.

Đang ăn cơm mà em dâu quăng vội bát xuống để mắng tôi xối xả và đơm đặt đủ điều tiếng cho tôi - Ảnh 1.

Mối quan hệ giữa chúng tôi vì thế cũng nhạt nhẽo hẳn. (Ảnh minh họa)

Cô ấy sinh con gái, tôi cũng xuống viện chăm sóc một đêm. Mọi người ở viện còn tưởng tôi là em gái cô ấy. Nhưng cô ấy lúc nào cũng nhăn mặt và thanh minh rằng tôi chỉ là chị em bạn dâu. Tôi cũng không hiểu vì sao cô ấy phải nói thế, nói thế có tác dụng hay dụng ý gì?

Em dâu về nhà ở cữ, tôi cũng lên xuống nấu nướng, chăm sóc mẹ con cô ấy. Tính tôi thương trẻ nhỏ, thấy em bé sơ sinh càng thương yêu hơn. Vì thế tôi hay bồng bế cháu mỗi khi rảnh rang. Nhưng em dâu ngay từ đầu đã đưa ra quy định không cho ai hôn bé. Cô ấy nói người lớn nhiều vi khuẩn, hôn cháu không tốt. Tôi cũng biết điều đó nên chỉ bế thôi, không hôn làm gì cho mất lòng nhau.

Nhưng hôm qua, thấy bé ngủ dễ thương quá, hai má phúng phính ra, tôi không kiềm được mới đưa tay véo nhẹ má cháu một cái. Không ngờ em dâu đang ăn cơm thấy được, cô ấy liền bỏ bát xuống, mắng tôi vuốt mặt không kịp.

Đang ăn cơm mà em dâu quăng vội bát xuống để mắng tôi xối xả và đơm đặt đủ điều tiếng cho tôi - Ảnh 2.

Tôi sống hết mình với em dâu, nhưng nhận lại toàn sự nghi ngờ. (Ảnh minh họa)

Nào là tôi ác độc, véo má cháu là muốn hại cháu bị điên khùng. Nào là tôi cố tình chăm sóc cô ấy chỉ vì muốn lấy lòng mẹ chồng. Nào là bố mẹ chồng bênh vực tôi nên tôi mới leo lên đầu cô ấy ngồi, không cho cô ấy cơ hội chứng tỏ bản thân.

Tôi ngồi sững người, chẳng biết phải nói gì. Tôi không hề có những suy nghĩ đó. Mọi việc tôi làm đều xuất phát từ cái tâm mình cả không ngờ lại bị em dâu mắng cho vuốt mặt không kịp. Em dâu nói rồi còn đuổi tôi về và tuyên bố không cần tôi giúp nữa.

Tôi về, kể lại cho mẹ chồng nghe. Bà tức tối đòi lên mắng cô ấy nhưng tôi không cho. Nghĩ lại, tôi buồn quá. Tôi sống hết mình với em dâu, nhưng nhận lại toàn sự nghi ngờ. Hay do tôi quá tốt nên cô ấy sinh nghi? Tôi có nên bỏ mặc cô ấy luôn không?

Previous
Next Post »
Thanks for your comment