Nhìn đồng hồ đã gần 2 giờ sáng, Tú sang phòng làm việc của Trang thì thấy đèn vẫn sáng. Anh tiến lại gần vợ, vòng tay ôm vai Trang thủ thỉ: “Ngủ thôi vợ yêu, em mà cứ thế này làm gì còn sức”.
Trang vẫn tập trung cao độ vào công việc, cô đáp lại cử chỉ dịu dàng của chồng: “Đợt này nhiều dự án quan trọng mà tuần sau em đi công tác rồi”. Tú nhẫn nại: “Thì nghỉ 1 lúc đã, sáng sớm dậy làm tiếp”. Trang kiên định không nhìn anh lấy 1 cái: “Em đang trong thời gian cất nhắc lên trưởng phòng, mệt thế nào cũng phải cố!”.
Tú đưa bàn tay mơn trớn từng lọn tóc, vuốt ve bờ vai mềm mại của vợ: “Vậy để anh mát xa cho em”. Thấy Trang im lặng, Tú lại lấn tới, cố tình khơi gợi cô bằng những hành động đầy kích thích. Anh hôn nhẹ lên vành tai vợ rồi thì thào: “Chúng mình sinh con đi em”.
Trang ngừng tay, quay sang nhìn chồng như vật thể lạ. Tú lại tiếp tục: “Em nghĩ mà xem, vợ chồng mình kết hôn đã lâu mà chưa có con. Chẳng lẽ cứ sống thế này, mà ông bà thì mong cháu lắm rồi”. Trang tức tối ngắt lời Tú: “Anh buồn cười nhỉ, em đã nói đến thế rồi, anh mau đi ngủ đi”. Tú ngậm ngùi quay vào giường, cả đêm hôm ấy anh chẳng thể nào chợp mắt.
Ảnh minh họa
Sáng sớm, nghe tiếng nước xối xả trong phòng tắm mà cửa lại khép hờ, Tú hí hửng tưởng vợ muốn chuộc lỗi nên ghé sát mắt vào nhìn qua khe hở thì chao ôi, cả thân hình nõn nà của con bé Xoan giúp việc mờ ảo trong làn khói nước. Bất chợt Trang xuất hiện làm Tú giật mình. Cái lườm xéo của vợ đã đủ để nhắc nhở anh về hành động vừa rồi. Trước khi đi làm Trang không quên cảnh báo chồng: “Con Xoan nó mới 15 thôi đấy! Có lớn mà chả có khôn, anh liệu chừng, làm chú cho ra dáng chú”.
Sau chuyến công tác, Trang được nghỉ phép 1 ngày. Cô đang tranh thủ ngồi chỉnh lại bộ móng mới thì nghe tiếng chuông tin nhắn liên tục vang lên. Trang cau mày nhìn con bé ô sin: “Mày làm cái gì mà cứ nhắn nhủ suốt thế, yêu đương sớm là liệu hồn”. Con bé lấm lét nhìn Trang gật lia lịa.
Chiều hôm ấy Tú không ăn cơm nhà, Trang bực bội nhìn đồng hồ liên tục. Xoan bình thản trấn an cô chủ bằng những lời "thêm dầu vào lửa": “Ôi dào, cô sốt ruột làm gì, dạo này chú có ăn cơm nhà mấy đâu, tí về thể nào cũng say khướt”.
Y như rằng, 12 giờ Tú mới lảo đảo trở về. Trang chưa kịp hội tội chồng thì nghe tiếng gọi thất thanh của cái Xoan: “Cô ơi cứu cháu!”. Trang tức tốc lao xuống thì một cảnh tượng kinh khủng đập vào mắt: chồng cô đang nằm đè lên con bé ô sin, miệng liên tục lảm nhảm.
Trang lôi ngay Tú lên phòng. Cô đang chưa biết xử lý thế nào với ông chồng người nồng nặc hơi men thì Xoan bước vào. Nó chẳng nói chẳng rằng nâng đầu Tú lên ghé cốc nước vào miệng anh. Trang hoảng hốt hỏi: “Mày cho chú uống cái gì đấy?”. Con bé nhanh nhẩu đáp lại: “Nước chanh giải rượu cô ạ”. Trang gạt tay con bé ra xua xua: “Để đấy cô, mày đi ngủ đi”. Thế mà chỉ được một lúc sau nó lại vào, khi thì cái khăn lạnh, khi lại chai nước.
Mấy ngày sau đó Tú có nhiều biểu hiện lạ, đi sớm về khuya, không ăn cơm nhà lại còn nước hoa thơm phức đầu tóc bóng bẩy. Trang nhỏ nhẹ hỏi chồng: “Anh này, có phải vừa rồi em bận quá không có thời gian chăm sóc anh nên anh có người khác đúng không? Cứ nói thật với em em không trách anh đâu”. Tú nhất quyết phủ nhận và khi được hỏi về những thay đổi khó hiểu dạo gần đây anh đều chống chế đến cùng. Nhưng rồi trong 1 buổi sáng ở nhà, Trang đã quan sát được rất nhiều điều bất thường.
Trước mặt Trang, Tú vẫn cặm cụi ăn bát phở. Thi thoảng có tin nhắn đến, anh cầm lên đọc, cười rất tươi rồi nhắn lại ngay. Trùng hợp là khi Tú đặt điện thoại xuống bàn thì lại thấy cái Xoan hí hoáy nhắn tin, có lúc tủm tỉm cười. Trang ngẫm nghĩ 1 lúc, sâu chuỗi lại các sự việc, tại sao con bé lại hiểu chồng cô đến vậy, chắc chắn có vấn đề.
Trang đang mải suy nghĩ thì Tú chào vợ đi làm, kì lạ là chưa đầy 5 phút sau Xoan hớt hải báo cáo là đi chợ. Đã thế nó còn đưa ra lời đề nghị không thể tin nổi với Trang: “Cô ơi thứ 5 này cô cho cháu mượn cái váy hoa xanh hôm trước cô mặc nhé”. Trong khi đó trên cuốn lịch để bàn Trang thấy chồng cô khoanh tròn bằng bút đỏ đúng ngày thứ 5. Chẳng lẽ cô đã nuôi ong tay áo, hay do nhiều việc quá mà thời gian qua Trang đã vô tâm với chồng để lửa gần rơm.
Tin nhắn đến phá tan dòng suy nghĩ của Trang: “Phòng 204 khách sạn Red nhé em yêu, nhanh anh chờ” và người gửi không ai khác chính là ông chồng gắn mác hiền lành ít nói bấy lâu nay của cô. Không thể kiềm chế, Trang hăm hở ngụy trang đi bắt “giặc”.
Đứng trước cửa phòng khách sạn mà tim cô đập thình thịch, chân tay run lẩy bẩy, nước mắt lã chã rơi, chỉ cần cánh cửa này mở ra thì cuộc hôn nhân màu hồng của Trang chính thức kết thúc. Cô nhẹ nhàng gõ cửa, đúng như dự đoán. Tú bước ra với cái khăn tắm quấn quanh người, Trang nhìn chồng với ánh mắt căm hận “Anh khá lắm! Con bé kia đâu?".
Tú bình thản hỏi lại: “Con nào?”. Trang đanh thép: “Con bé anh hẹn nó mà nhắn nhầm cho tôi, mau ra đây giải quyết đi”. Dứt lời, Trang lùng sục khắp phòng mặc cho Tú xin được giải thích. “Con bé ấy đây này”, Tú nhăn nhở chỉ vào người Trang, “nhân tình của anh là em đấy, anh hẹn em mà". Trang tỏ ra không tin: “Anh đừng hòng lừa được tôi”. Tú bật cười ôm chầm lấy vợ. Anh nháy mắt tinh nghịch: “Xin lỗi vợ yêu, em bận quá nên anh mới phải dùng cách này”. Vừa nói dứt lời, Tú nhanh chóng bế thốc cô vợ xinh đẹp lên giường, đặt lên môi cô nụ hôn thật sâu, thật nồng nàn. Rồi anh nhìn vợ cười mãn nguyện: “Chúng mình sinh con em nhé!”.
Out Of Topic Show Konversi KodeHide Konversi Kode Show EmoticonHide Emoticon