Mẹ chồng phiền muộn vì con dâu vừa ngoan vừa đảm nhưng ít nói cười

Dù đã bước sang tuổi 35 nhưng Dũng vẫn lận đận tình duyên. Biết con trai không khéo lấy lòng phụ nữ nên bà Liên - mẹ Dũng đành vào cuộc. Bà "chấm" giúp anh 5 cô gái rồi bảo Dũng đi gặp mặt. Dũng thích cô nào là bà lập tức mang trầu cau sang hỏi cưới ngay cho con trai.

Sau 5 lần con trai xem mắt nhưng không thành, bà Liên càng sốt ruột như ngồi trên đống lửa. 5 cô gái bà tuyển chọn đều đẹp người đẹp nết, công việc ổn định nhưng sao Dũng không thích? Khi được hỏi, Dũng bảo mẹ: "Con chẳng có cảm giác với họ, nếu không thích thì cưới làm gì ạ?". Bà tức giận mắng con trai: "Sống với nhau rồi sẽ có tình cảm, chứ đợi có cảm giác yêu đương mới cưới thì đến bao giờ?".

Một tháng sau, Dũng bất ngờ dắt Mai về ra mắt mẹ. Vừa nhìn cô gái ấy, bà Liên đã thấy không ưng bởi người Mai gầy khô như que củi, nhìn kiểu gì cũng không xứng với con trai bà. Tính cách của Mai khá trầm, hỏi gì trả lời nấy. Thậm chí trong suốt buổi trò chuyện, Mai chẳng hề cười với bà lần nào. Bà kéo con trai vào trong bếp hỏi nhỏ: "Sao con bé khó gần thế? Nói chuyện với nó mẹ thấy chán vô cùng mà con lại thích là sao?". Dũng bật cười đáp: "Mặc dù tính cách Mai hơi trầm nhưng cô ấy là người tốt, tiếp xúc một thời gian mẹ sẽ quen thôi".

Ngày cưới đến, mặt Mai vẫn lạnh tanh như đưa đám khiến bà Liên lại buồn bực trách con trai: "Tại sao ngay cả ngày cưới mà nó cũng chẳng thèm cười? Nhiều người không hiểu lại nghĩ là nó bị ép cưới không chừng".

Mẹ chồng phiền muộn vì con dâu vừa ngoan vừa đảm nhưng ít nói cười - Ảnh 1.

Ảnh minh họa

Dũng cầm tay mẹ an ủi: "Mẹ bớt giận, tính cách cô ấy vậy thì con cũng chịu thôi". Bà nghe nhưng lòng vẫn giận lắm. Kể từ giờ bà phải xem biểu hiện của con dâu thế nào. Nếu nó cứ im thin thít như thế thì cuộc sống chẳng phải rất ngột ngạo sao? Người ta sợ con dâu nói nhiều, còn bà sợ lại sợ con dâu cả ngày trưng ra cái bộ mặt đưa đám ấy.

Sáng sớm hôm sau, bà Liên dậy sớm rồi vào bếp chuẩn bị bữa sáng cho đôi vợ chồng son thì bất ngờ thấy Mai đang lúi húi nấu nướng. Thấy mẹ chồng, cô chỉ mỉm cười gượng gạo rồi lại cúi gằm mặt bảo: "Từ nay con sẽ chuẩn bị bữa sáng, mẹ không cần dậy sớm đâu ạ".

Bà gật gù rồi ra phòng khách bật ti vi lên xem. Xem phim chán chê, bà vào bếp xem tình hình thế nào thì ngạc nhiên khi thấy tay nghề nấu nướng của con dâu rất khéo. Mặc dù chỉ là bữa sáng đơn giản nhưng món nào cũng ngon và đẹp mắt. Bà tấm tắc khen lấy khen để, Mai ngại ngùng cúi đầu không đáp lời nào.

Chỉ sau một tuần "sống chung với nàng dâu", bà đã có cái nhìn hoàn toàn khác về cô con dâu mà từ đầu mình không mấy ưng ý. Dù ít nói nhưng Mai sống rất biết điều. Cô cư xử lễ độ với mẹ chồng. Đôi lần bà cằn nhằn chuyện này chuyện nọ, Mai chỉ im lặng lắng nghe, tiếp thu, không hề cãi lại. Ác cảm với con dâu nay đã hoan toàn tan thành mây khói.

Có lần, bà Liên khen con trai: "Con có mắt chọn vợ đấy, ban đầu mẹ cứ ngỡ do con nghĩ mình quá tuổi nên quơ đại một cô về nhà". Dũng cười vang, trêu mẹ: "Nếu muốn quơ đại thì con đã chọn một trong năm cô gái mẹ tuyển lựa, hôn nhân đâu phải tùy ý chọn như mua mớ rau hay con cá ngoài chợ". Bà Liên vui lắm khi thấy con trai suy nghĩ chín chắn như vậy.

Tuy nhiên, dạo gần đây, bà Liên bắt đầu phải nghe những lời xì xào bàn tán của hàng xóm láng giềng về cô con dâu ít cười nói của bà. Bà Liên nghĩ cũng phải vì ban đầu chính bà cũng nghĩ sai về Mai, hàng xóm lại chẳng có cơ hội tiếp xúc với cô nên hiểu lầm là phải. Thế nhưng họ thậm chí họ còn ác miệng xuyên tạc mối quan hệ mẹ chồng - nàng dâu trong gia đình bà. Họ nói mẹ con bà mâu thuẫn khó hóa giải nên Mai mới lạnh lùng như vậy.

Một hôm, Liên không chịu được nữa, rầu rầu bảo con dâu: "Mẹ biết tính cách rất khó sửa đổi nhưng nếu con cười nhiều hơn, chịu trò chuyện nhiều hơn với mẹ và hàng xóm láng giềng thì tốt biết mấy. Như thế người ta sẽ không đồn thổi không hay nữa". Mai nghe xong chỉ khẽ gật đầu. Bà chờ đợi sự thay đổi của con dâu nhưng mọi chuyện vẫn như cũ.

Đến khi Dũng biết chuyện thì trách mẹ: "Mẹ để ý suy nghĩ của người ngoài làm gì? Biết bao gia đình tan vỡ vì mẹ chồng - nàng dâu không chung sống được với nhau. Gia đình mình hòa thuận như vậy đã là may mắn lắm rồi. Mai sẵn lòng nghe mẹ cằn nhằn, nhưng mẹ ép cô ấy cố tỏ ra vui tươi, hoạt bát là điều không thể".

Ngẫm thấy con trai nói cũng đúng nhưng bà Liên già rồi, hàng ngày chỉ có mỗi việc chuyện trò với hàng xóm láng giếng cho vui. Ấy thế mà lần nào chủ đề của họ cũng xoay quanh chuyện con dâu bà Liên thế này thế nọ. Thử hỏi như thế có người làm mẹ chồng nào không chạnh lòng cơ chứ?

Previous
Next Post »
Thanks for your comment