Đọc được bài vết "Sau 7 ngày ăn liền món gà hầm của chồng, tôi đã hiểu được lý do ngoại tình của anh" của chị T.N.M tôi cảm giác sao giống hoàn cảnh của mình đến vậy. Luận điệu của các ông chồng thật là ngây ngô, trơ trẽn và nhẫn tâm hết mực.
Tôi cũng giống chị M, cũng từng bằng lòng, hãnh diện và đang trên đỉnh cao hạnh phúc khi có một người chồng giỏi giang, thành đạt thì bỗng nhiên phát hiện chồng ngoại tình với một cô đồng nghiệp mà cô ấy cũng không xinh xắn gì cho cam. Điều đó không làm tôi bất ngờ bởi tôi biết câu "vẻ đẹp chỉ ở trong mắt kẻ si tình", mà điều khiến tôi bất ngờ hơn cả là cách lý giải, biện minh của chồng.
Chồng tôi là nhân viên lập trình của công ty nước ngoài, có chi nhánh ở Việt Nam. Còn tôi là giáo viên tiếng Nhật của môt trung tâm xuất khẩu lao động. Cuộc sống sau kết hôn của chúng tôi đẹp như mộng khi chẳng phải ở chung với bố mẹ chồng, thu nhập tương đối, chỉ cần có thêm một đứa trẻ nữa là hạnh phúc vẹn tròn, mỹ mãn.
Rồi mọi mong ước cũng đạt được, tôi có bầu sau một năm kết hôn. Khỏi phải nói, chồng tôi vui mừng cỡ nào, anh đã bế bổng tôi lên, hôn rối rít vào bụng rồi hứa hẹn đủ thứ trên trời dưới biển. Anh bảo sẽ không bao giờ để tôi phải vất vả, anh sẽ chiều chuộng mẹ con tôi.
Anh đã bế bổng tôi lên, hôn rối rít vào bụng rồi hứa hẹn đủ thứ trên trời dưới biển. (Ảnh minh họa)
Được đúng 3 tháng đầu, anh làm việc nhà giúp vợ, đưa vợ đi siêu âm, rồi hỏi vợ thích ăn gì thì anh mua. Tôi ở thời điểm đó, đúng là một bà hoàng thực sự. Nhưng những ngày sau đó, anh bắt đầu xao nhãng trách nhiệm, đi sớm về tối, có khi liên hoan tới tận đêm mới về. Từ tháng thứ 4, mọi chuyện siêu âm, đi khám, đều là tôi tự đi tự về, không được anh đưa đón như trước. Cảm thấy hụt hẫng và thất vọng vô cùng. Lại nhớ tới những lời hứa hẹn của anh, tôi có cảm giác mình bị lừa trắng trợn.
Chuyện gì đến cũng đến, tôi gặp chồng mình và cô đồng nghiệp của anh đang tình tứ tay trong tay đi mua sắm ở siêu thị. Rồi tôi cũng hành động như tất thảy những bà vợ khác, cũng theo dõi thu thập bằng chứng để nói chuyện rõ ràng với chồng. Tất nhiên anh có chối cãi cũng chẳng được với tôi. Nhưng anh lớn tiếng quát nạt "Chuyện hay ho lắm hay sao mà em định làm ầm lên", thậm chí còn dọa "Nếu khôn hồn thì đừng để người ngoài biết chuyện, anh hứa sẽ chấm dứt ngay".
Tôi không còn ỉ ôi than khóc, nhưng vẫn buồn lắm và cũng chẳng dám tâm sự chuyện này với ai. Thấy tôi rầu rĩ, buồn chán thì anh lại cáu loạn "Em làm gì mà mặt sưng lên suốt ngày vậy? Như thế không tốt cho con đâu. Làm mẹ phải biết nghĩ và làm gì tốt cho con chứ".
Vậy hóa ra chuyện tôi mang bầu là lý do chính đáng để anh lăng nhăng, ngủ với gái bên ngoài sao? (Ảnh minh họa)
Quá bức xúc với thái độ của chồng tôi hỏi lại, nếu ở vị trí của tôi, anh có buồn chán không, việc anh làm có tốt cho mẹ con tôi, cho gia đình này không? Thì anh lại càng trơ trẽn không biết xấu hổ: "Em không chửa thì anh cần gì cặp bồ. Em biết là đàn ông không nhịn được chuyện ấy mà". Tôi chết đứng vì câu trả lời của chồng. Vậy hóa ra chuyện tôi mang bầu là lý do chính đáng để anh lăng nhăng, ngủ với gái bên ngoài sao?
Đến nước ấy thì còn gì để tôi nói lại với anh nữa. Tôi tự hỏi nếu thế gian này ai cũng như anh thì tất thảy đàn ông đều ngoại tình khi vợ mang bầu hết sao? Tôi không thể ngờ chồng mình lại có những hành động, lời nói vô tâm đến như vậy. Tôi hiểu anh sẽ có cảm giác thiếu thốn, bức xúc khi vợ mang bầu, nhưng điều này có đến độ anh phản bội vợ, rồi còn trơ trẽn quát nạt ăn nói nghênh ngang đến vậy không?
Có lẽ việc chấm dứt tình cảm với cô gái kia chồng tôi giữ lời hứa thật. Vài ba tháng nay, tôi vẫn thuê người theo dõi nhưng chẳng thấy dấu vết gì. Còn anh thì cứ lân la làm lành, lại tỏ ra quan tâm chiều chuộng tôi lắm. Tôi bực mình nhưng chẳng biết phải làm sao nữa. Tôi muốn cho anh một bài học để chừa thói ngựa quen đường cũ. Phải làm thế nào đây hả chị em?
Out Of Topic Show Konversi KodeHide Konversi Kode Show EmoticonHide Emoticon