Ngày ra mắt nhà bạn trai, tôi muối mặt vì bị cô hàng xóm "chơi" cho một vố đau đớn

Tôi năm nay đã 27 tuổi. Gia đình tôi có truyền thống ngành y nhưng tôi lại không yêu thích nó. Tôi thuyết phục bố mẹ cho mình theo học nấu ăn vì đó mới là niềm đam mê của tôi. Thỉnh thoảng, mọi người hay trêu tôi, sau này lấy chồng chỉ có nước ở nhà bếp núc cả ngày. Tôi cười trừ, không lo sợ gì cả, vì tôi đang là chủ một nhà hàng nhỏ về món Nhật.

Tôi yêu thích ẩm thực nên đi du lịch nhiều nơi trên thế giới, tìm hiểu nhiều món ăn của các quốc gia. Tôi quen và yêu anh sau một lần chúng tôi tình cờ gặp nhau ở nhà hàng của tôi. Anh từng là du học sinh nên kiến thức rất sâu rộng, tính tình phóng khoáng, đang làm việc trong nước, rất hợp ý tôi. Chúng tôi yêu nhau nhưng do công việc hai đứa đều bận rộn nên ít có thời gian hẹn hò. Tuy nhiên, chúng tôi đều nghiêm túc với nhau nên quyết định sẽ cưới.

Dù anh là du học sinh, phong cách hiện đại nhưng bố mẹ anh tính tình rất khắt khe, nhất là mẹ anh. Theo quan niệm của mẹ bạn trai, dâu con trong nhà phải khéo léo, đặc biệt phải nấu ăn ngon. Khoản này thì tôi khỏi lo, nghề của tôi rồi mà. Tôi yên tâm dặn anh hôm nào tôi về ra mắt bố mẹ anh, cứ để tôi trổ tài nấu nướng.

Ngày ra mắt nhà bạn trai, tôi muối mặt vì bị cô hàng xóm chơi cho một vố đau đớn - Ảnh 1.

Hôm anh đưa tôi đến nhà anh, tôi đã cẩn thận chuẩn bị tất cả những nguyên liệu tươi ngon để bố mẹ bạn trai không chê vào đâu được. (Ảnh minh họa)

Hôm anh đưa tôi đến nhà anh, tôi đã cẩn thận chuẩn bị tất cả những nguyên liệu tươi ngon để bố mẹ bạn trai không chê vào đâu được. Thế rồi, tôi bất ngờ khi thấy sự hiện diện của cô gái ngồi cùng bố mẹ anh, bởi vì anh không hề có chị hay em gái. Theo lời mẹ anh kể, đó là cô bạn hàng xóm từ nhỏ của anh. Trước đây, cô ấy và anh từng yêu nhau nhưng chia tay vì anh đi du học xa. Thỉnh thoảng, cô ấy vẫn sang nhà chơi với mẹ anh. Tôi chưa hề nghe anh nói điều này, nhưng vì có mặt hai bác nên tôi vẫn vâng dạ, dự định hỏi anh sau.

Tôi vô tư chào hai bác rồi vào bếp nấu nướng. Tôi sơ chế nguyên liệu nhanh thoăn thoắt, đang xào nấu thì cô gái hàng xóm bước vào nói muốn giúp tôi bày thức ăn ra đĩa. Thấy có người giúp nên tôi vui vẻ đồng ý. Cô gái này cũng khá khéo tay, bày biện trông rất đẹp mắt.

Hai bác và bạn trai tôi nhìn thức ăn tôi mang ra thì xuýt xoa khen ngợi. Thế rồi, bác gái nếm thử thức ăn tôi nấu. Tôi tự tin chờ đợi những lời khen tấm tắc của bác. Ai ngờ, bác vừa cho thức ăn vào miệng thì lập tức nhăn mặt rồi nôn ra giấy ăn, bỏ đi.

Tôi ngạc nhiên vô cùng, chưa kịp cất tiếng hỏi thì bác đã cau mày: "Thịt bò xào gì mà ngọt như kẹo thế này, không thể nuốt được". Tôi không tin vào tai mình, lượng đường tôi rất khống chế, không thể có chuyện ngọt được. 

Ngày ra mắt nhà bạn trai, tôi muối mặt vì bị cô hàng xóm chơi cho một vố đau đớn - Ảnh 2.

Biết rõ bị cô ta "chơi" cho một vố mà tôi không dám nói ra cho cả nhà bạn trai biết vì chẳng có bằng chứng. (Ảnh minh họa)

Tôi vội vàng nếm thử thì cũng giật mình vì không ngờ ngọt đến mức này. Bố anh muốn hóa giải không khí xấu hổ đó nên gắp một miếng dưa muối xổi, nhưng rồi bác cũng kêu lên mặn quá. Rõ ràng, tôi làm các món ăn chuẩn y công thức bao nhiêu năm, tại sao lại như vậy được?

Tôi xấu hổ vô cùng, cảm thấy "muối mặt" không biết chui vào đâu. Tôi bình tĩnh nghĩ lại, tôi chắc chắn mình nấu ăn không thể sai sót được. Có nhắm mắt tôi cũng có thể cho đúng lượng gia vị cần thiết. Vậy thì chắc chắn vấn đề nằm ở người giúp tôi bày thức ăn rồi. Đến lúc này thì tôi hiểu cô ta có ý "chơi" tôi một vố. Nhưng tôi không dám nói ra vì chẳng có bằng chứng, sợ mọi người cho rằng tôi muốn gỡ gạc danh dự nên đổ tội cho người khác.

Tôi quyết định xin lỗi hai bác, nhanh chóng đi nấu hai món đơn giản khác một mình để tiếp tục bữa ăn. Sau hôm đó, tôi nói sự thật với anh, anh tin tôi, nhưng mẹ anh thì lại có ấn tượng xấu về tôi. Tôi cực kỳ căm tức cô gái kia, mà không biết làm thế nào để mẹ anh hiểu ra bản chất thật của cô ta. Mọi người nghĩ cách giúp tôi với.

Previous
Next Post »
Thanks for your comment