Ảnh minh họa
Nhưng trước những lời khuyên bảo chí tình chí lí, cả sự dọa dẫm từ mặt, thậm chí là nước mắt của bố mẹ, Hiên vẫn không hề lay chuyển quyết tâm yêu và lấy gã thợ giầy trời đánh kia. Cuối cùng, đất không chịu trời thì trời phải chịu đất, ông bà buộc lòng để Hiên dẫn chàng ta về nhà ra mắt. Tuấn – tên chàng ta, con người cũng xởi lởi, nhanh nhẹn, dí dỏm vui tính, nhưng cứ nghĩ tới cái nghề nghiệp đáng xấu hổ của anh ta, ông bà Thạch lại thấy có cục gì nghẹn ứ ở cổ họng. Rồi đây bạn bè ông bà hỏi thăm về chàng rể quý hóa, ông bà biết phải đáp sao đây, giấu mặt vào đâu mới không bị thiên hạ cười cho thối mũi?
Nhưng chả thấy con gái đau khổ uất ức ở đâu, tuần nào Hiên về thăm nhà cũng cười tươi roi rói, chàng rể thợ giầy của ông bà thì luôn đưa đón con gái tận tình, hễ về tới nhà ông bà là lao vào bếp thịt gà chặt xương, 2 đứa chúng nó nấu nướng ríu rít trong bếp như đôi chim non. Tuấn tuy chỉ học hết lớp 10, do hoàn cảnh gia đình khó khăn phải nghỉ học, nhưng chuyện trò với cô con gái giáo viên Cao đẳng của 2 người lại rất hợp nhau, chẳng hiểu sao. Mà nghe ra thì thằng bé cũng hiểu biết lắm, tư duy thông minh, nhanh nhạy, cấp tiến, chứ không hề có những khoảng cách trình độ với con gái bà chút nào.
Cháu ngoại gái của ông bà ra đời, Tuấn cưng như trứng mỏng, nhận hết phần chăm con về mình để vợ được nghỉ ngơi. Con được 6 tháng, Hiên đi làm lại, phải mang con đến gửi ông bà Thạch. Chiều chiều, Hiên có khi chưa thấy mặt đâu, nhưng Tuấn đã tới đón con về tắm rửa, cho con ăn uống rồi, đảm đang còn hơn cả phụ nữ ấy. Lúc này, ông bà Thạch mới gọi là bớt thành kiến với chàng rể thợ giầy của mình.
Con gái được 1 tuổi, Hiên đòi đi học lên Thạc sĩ. Ông bà Thạch can ngay, học thì phải vài năm, mà còn đi xa nhà, chồng con định để cho ai? Có thằng đàn ông nào chịu ở nhà với con nhỏ, để vợ tung tẩy bên ngoài cơ chứ! Nhưng nào ngờ con rể của ông bà lại đồng ý không do dự, còn động viên vợ: “Em cứ yên tâm học hành, việc ở nhà đã có anh lo!”. Đến đây thì ông bà Thạch thật sự bị Tuấn làm cho cảm động rồi!
Mấy năm Hiên đi học, Tuấn ở nhà chăm chỉ làm giầy, vừa lo chi tiêu sinh hoạt trong nhà, vừa lo gửi tiền cho Hiên. Hiên thì vài tuần mới về thăm bố con Tuấn một lần, nhưng chẳng bao giờ thấy Tuấn đi đâu chơi bời gì, ngoài đi làm thì là về nhà với con. Cả ngày mệt nhọc, nhưng tối nào Tuấn cũng tới đón con về với mình, không bao giờ đùn đẩy cho ông bà Thạch, ngày mưa cũng như ngày nắng, quanh năm như vậy. Nhiều khi ông bà còn gọi điện lên trách con gái, sao lại dở chứng đòi đi học lúc này, đợi con lớn hơn mới đi thì có chết ai. Bấy giờ ông bà thấy thương Tuấn còn không hết, đâu còn còn chút hờn giận, ghét bỏ nào nữa.
Out Of Topic Show Konversi KodeHide Konversi Kode Show EmoticonHide Emoticon