Hẹn gặp NSƯT Kim Oanh vào một buổi sáng ngày thường hiếm hoi trong lịch trình bận rộn với công việc của mình người viết không khỏi bất ngờ với vẻ ngoài trẻ trung cùng cách nói chuyện thông minh dí dỏm khác biệt hoàn toàn với hình ảnh những nhân vật đanh đá mà chị thể hiện trên phim.
Diễn viên Kim Oanh
Khán giả yêu sân khấu từng dành nhiều tình cảm và nước mắt cho những vai bi của tôi
Nhìn lại sự nghiệp của chị dường như chị luôn dành khoảng hai năm mới tham gia đóng một phim dài. Lý do gì chị lại lựa chọn thời gian nghỉ như vậy?
Tôi có định hướng nghệ thuật khác biệt so với nhiều người khác. Mỗi người xây dựng một quan điểm riêng và tôi cũng có nguyên tắc nhất định. Xuất hiện quá nhiều hoặc quá ít trên màn ảnh đều không tốt. Tôi cần phải nạp năng lượng, để duy trì và sử dụng đều đặn. Với tôi, 2 năm là thời gian vừa đủ để có thể sáng tạo ra một hình tượng nhân vật mình yêu thích.
Hẳn các nhân vật của chị sẽ được chăm chút rất chi tiết về tính cách với nhiều chất liệu từ cuộc sống?
Tôi học hỏi thông qua những điều tồn tại trong xã hội, bạn bè, đồng nghiệp. Quan trọng nhất tôi vẫn tìm kiếm trí tưởng tượng từ sách. Những thông tin mở cho tôi nhiều suy nghĩ mới và “tưởng tượng lạ” đó chính là cảm hứng của tôi, là năng lượng dành cho tôi. Tôi rất chú trọng vào việc đầu tư về mặt tâm hồn và “ngân hàng cảm xúc”. Thế nhưng, người nghệ sĩ giỏi là phải biết chọn lựa những điều phù hợp với bản thân để nạp năng lượng, không thể tham lam ôm đồm hết được.
Nhắc đến chuyên môn các vai diễn của chị đều chủ yếu là những vai phản diện và đanh đá. Liệu chị có sợ bị đóng khung hay không?
Tôi không sợ đóng khung, có khung hay không là quan điểm của mỗi người. Hãy ví nhân vật như một hình vuông, tôi sẽ biến đổi và trang trí để công chúng nhìn vào thấy hình vuông đó bắt mắt, hấp dẫn và thú vị. Đôi khi tôi biến nó thành xấu xí khiến người xem căm ghét. Họ thích nhân vật của tôi hay không thích cũng được, cái tôi quan tâm là màu sắc, sự thú vị của nhân vật để khiến mọi người chú ý.
Là diễn viên chuyên nghiệp không ai muốn mình bị gắn liền mãi với một thương hiệu, một kiểu vai mặc dù để làm được điều đó không dễ. Môt diễn viên "giỏi" thì phải thể hiện được nhiều dạng vai, phải đa dạng. Có những khán giả yêu sân khấu họ rất thích những nhân vật bi của tôi. Họ dành nhiều tình cảm và nước mắt cho tôi.
Những vai bi nào chị thấy tâm đắc nhất trong sự nghiệp?
Tôi không có nhiều vai bi nhưng vai nào cũng tâm đắc. Tâm đắc nhất là vai Mê-Đê, một nhân vật trong kịch cổ đại Hy Lạp, nó đã ghi dấu ấn của tôi vào tâm trí của những người làm nghề. Sau đó, hội diễn chuyên nghiệp năm 2012 tại Huế, tôi vào vai Thùy Linh trong vở Mùa hạ cay đắng. Hai vai đó cũng được giải Vàng trong các Liên hoan sân khấu.
Bên cạnh vai trò diễn viên chị học thêm đạo diễn và từng có tác phẩm được giải. Chị có thể chia sẻ sự khác nhau giữa vị trí đạo diễn và diễn viên?
Mỗi một nghề sẽ có tư duy khác nhau. Đạo diễn phải tư duy tổng thể, phải đầu tư cho nhân vật, tổ chức hành động, âm nhạc, thiết kế… Còn khi làm diễn viên tôi đồng sáng tạo để xây dựng hình tượng nhân vật cùng đạo diễn để làm nên một tác phẩm. Mỗi trải nghiệm là một lần thử sức và khám phá bản thân mình.
Vậy còn cơ duyên với báo chí? Có bao giờ chị bị quá tải và ôm đồm công việc hay không?
Tôi phân bố thời gian hợp lý để giải quyết công việc. Tôi nghĩ mình là người hiện đại, có đầu óc khoa học nên tự biết bản thân mình cần làm gì. Hiện tại, công việc chính của tôi là biên tập viên. Năng lượng tôi dồi dào nhưng chỉ tiêu tốn cho việc có ích, giờ tôi còn cộng tác làm giảng viên tại trường Đại học Sân khấu điện ảnh Hà Nội. Ngoài ra, tôi đang tham gia bộ phim Thời của chúng ta đang sống (tên tạm thời), của đạo diễn Trịnh Lê Phong. Tôi nghĩ đây sẽ là một bộ phim thú vị khi có sự góp mặt của dàn diễn viên rất tuyệt vời.
Chị có thể chia sẻ về vai diễn mới và bộ phim mới?
Đó tiếp tục là một hình tượng đặc biệt trong phim. Tư duy diễn của tôi đôi khi khác biệt với những người làm nghề. Lúc nào tôi cũng muốn tạo ấn tượng cho khán giả. Một diễn viên giỏi phải dùng tư duy nhiều hơn dùng bản năng, phải có “kỹ thuật rồi trả về tự nhiên” thì mới tạo được một nhân vật thú vị, màu sắc. Hy vọng khán giả sẽ cảm thấy thú vị khi phát hiện ra sự thay đổi đó.
"Xét cho cùng cái đích vẫn là tình yêu. Bởi khi chết đi rồi ta không thể mang theo được thứ gì ngoài tình yêu của mọi người dành cho mình", Kim Oanh tâm sự.
Tình yêu luôn hiện hữu trong cuộc sống của tôi, kể cả khi thất tình
Vậy còn về ngoại hình, chị có bí quyết nào để luôn tươi trẻ và tràn đầy sức sống sau mỗi lần trở lại màn ảnh?
Tôi nghĩ là bí quyết thì không nên chia sẻ (cười). Nhưng nói vui vậy thôi, điều quan trọng nhất với tôi là tinh thần lạc quan trong cuộc sống, phải vui cười. Không nên nhìn đời với ánh mắt bi kịch, bất kỳ tình huống nào cũng nên nhìn lạc quan dù xấu nhất. Tôi nghĩ tôi là người lạc quan và đó là bí quyết.
Chị chia sẻ trên facebook khá nhiều câu chuyện về tình yêu, liệu đó cũng là một cách để giữ gìn sự trẻ trung?
Chính xác, trò chơi trên mạng xã hội luôn làm tôi có cảm hứng, đó là một nguồn năng lượng để tôi bổ sung cho tâm hồn mình tươi trẻ. Một người có trạng thái tinh thần không tốt thì “ngân hàng cảm xúc” cũng không tốt. Tôi cho rằng chỉ con người mới có thể xây dựng tình yêu và cùng nhau đến với tình yêu. Đời sống của bất cứ ai không có tình yêu sẽ thiếu đi giá trị to lớn về mặt tinh thần. Ai cũng vội vã, ai cũng cố gắng kiếm tiền để phục vụ cái mình thích. Nhưng xét cho cùng cái đích vẫn là tình yêu. Bởi khi chết đi rồi ta không thể mang theo được thứ gì ngoài tình yêu của mọi người dành cho mình. Đôi khi cái duyên đó còn gặp nhau ở một kiếp khác.
"Tôi luôn hết mình trong tình yêu. Tôi vẫn cho rằng tình yêu đơn phương cũng là một cảm xúc thú vị" - Kim Oanh chia sẻ
Chị có thấy bản thân mình là người may mắn khi được sống trong tình yêu?
Tôi luôn hết mình trong tình yêu, yêu trong sáng và đó là điều hạnh phúc. Sự may mắn có hay không là do bản thân tạo ra. Tôi vẫn cho rằng tình yêu đơn phương cũng là một cảm xúc thú vị. Miễn là mình tạo ra và trao tặng tình yêu cho người mình yêu thương. Nếu đúng thời điểm ta có thể nhận lại hoặc không. Tình yêu luôn hiện hữu trong cuộc sống của tôi, kể cả khi thất tình (cười lớn).
Lúc vui là khi con người có tình cảm thăng hoa nhất, vậy khi buồn thì màu sắc trong những câu chuyện của chị có trở nên u ám?
Lúc buồn tôi cũng sẽ chia sẻ về tình yêu. Nhiều người bảo tôi sống ảo, họ nói tình yêu là thứ không có thật nhất trên đời. Nhưng với tôi một người sống ảo luôn luôn có tâm lý và trạng thái không thật. Còn quan điểm của tôi là thật, câu chuyện trên Facebook của tôi là 30% thật 70% “hư cấu”. Tôi có quyền đó vì tôi chỉ đưa ra quan điểm. Người ta thích đọc Facebook của tôi vì họ luôn thấy mình trong đó. Tôi không chửi đổng, không hằn học trên Facebook, đó là xã hội ảo nên không việc gì ta phải nổi cáu. Dùng mạng xã hội cũng là một nghệ thuật và ở đó là nơi tôi đưa ra quan điểm của mình một cách hợp lý.
Chị có thể thoải mái chia sẻ những câu chuyện, tâm trạng về tình yêu trên Facebook còn những vấn đề liên quan đến gia đình, sự nghiệp hay tình cảm cá nhân chị lại rất kín tiếng ngay cả với báo chí. Lý do nào khiến chị khép mình lại như vậy?
Không có lý do gì cả. Với tôi, công việc, tình cảm và cảm xúc không dùng để chia sẻ trên Facebook. Đó chỉ là nơi để tôi vui vẻ, chọn lọc chất liệu cuộc sống. Phải biết trộn lẫn một cách khôn ngoan để người ta không thấy nhàm chán mà vẫn muốn tìm hiểu “sự thật” về mình (cười). Thực ra, tôi là người yếu đuối, tôi tự che chắn bảo vệ tối đa trước dư luận. Bản thân tôi không muốn mình và gia đình thành chủ đề cho những cuộc trà dư tửu hậu trước công chúng.
Nhiều nghệ sĩ chọn lên mặt báo chia sẻ rất nhiều về chuyện đời tư và họ nhanh chóng nhận tác dụng ngược, chị nghĩ sao về quan điểm và cách làm này?
Tôi nghĩ phải xem mục đích của họ là gì? Ví dụ như muốn gây sự chú ý hoặc tạo scandal. Tôi không cho việc đó là xấu. Nhưng có những cái hợp với người này lại trái ý người khác. Với tôi, trên đời này không có điều gì là đúng, là sai hoàn toàn. Vậy tại sao phải tạo ra tranh luận, có một số người sử dụng cái tranh luận đó để đánh bóng tên tuổi. Xã hội không ngừng biến đổi nhưng đến khi xoay sang chiều hướng khác thì họ trở thành nạn nhân. Tôi không có nhu cầu quá nổi tiếng, tôi được khán giả yêu thích bởi vai diễn chứ không phải scandal. Tôi thấy cuộc sống của mình thú vị mà vẫn bảo toàn được những mảnh riêng tư cho riêng mình.
Có khi nào chị nghĩ sẽ dùng scandal để nổi tiếng?
Thực ra ai hoạt động nghệ thuật cũng muốn mình nổi tiếng, nhưng mỗi người có tự trọng riêng, có quan điểm riêng và cách đến với sự nổi tiếng khác nhau. Họ sẽ có tiêu chí, phông văn hóa, nền tảng giáo dục để nổi tiếng theo cách mình muốn. Tôi được khán giả yêu mến bởi khả năng chuyên môn. Khi nào không có chuyên môn, tôi mới suy nghĩ đến việc sử dụng chiêu trò.
Cảm ơn chị về buổi trò chuyện rất thú vị cùng những chia sẻ về cuộc sống và công việc. Chúc chị luôn tươi trẻ tràn đầy sức sống để cống hiến cho màn ảnh nhỏ thêm nhiều vai diễn ấn tượng.
Out Of Topic Show Konversi KodeHide Konversi Kode Show EmoticonHide Emoticon