Tấn được sinh ra trong một gia đình bề thế và được bố mẹ cưng chiều từ bé. Khi Tấn ra trường với tấm bằng loại giỏi, bố mẹ lập tức khen thưởng bằng cách mua tặng anh một căn hộ cao cấp tại vị trí đắc địa.
Cuộc đời của Tấn luôn được bố mẹ sắp đặt sẵn, ngay cả chuyện xem mắt cũng do mẹ anh tuyển chọn kĩ càng. Tấn không một chút phàn nàn về Tuyết - cô gái mà mẹ anh hết lời ca ngợi. Tuyết có công việc ổn định, mặt đẹp, dáng chuẩn, biết nói lời hay ý đẹp nên cô nhanh chóng chiếm cảm tình của mẹ Tấn.
Mỗi khi được mẹ Tấn mời đến nhà ăn cơm, Tuyết lập tức lăng xăng vào bếp phụ giúp như con dâu trong nhà. Cho dù không hiểu về phụ nữ nhưng giác quan thứ 6 luôn mách bảo Tấn rằng, Tuyết không đơn giản như vẻ đảm đang, ngoan hiền mà cô đang thể hiện.
Khi Tấn được công ty phân công đi công tác trong vòng 3 tuần. Tấn lo sốt vó vì anh có nuôi một chú chó cưng, giá trị bạc triệu trong căn hộ cao cấp, nếu anh đi công tác, thì ai sẽ là người chăm sóc nó? Bố mẹ của Tấn không thích chó, nên anh không thể nhờ các cụ chăm nom, giao cho người ngoài thì anh không yên tâm, giao cho bạn thân thì anh sợ phiền hà, thế là Tuyết trở thành đối tượng gửi gắm mà anh muốn nhắm đến, mục đích sâu xa cũng có một phần Tấn muốn thử tài gái đảm của Tuyết.
Ảnh minh họa
Tấn hẹn Tuyết đến căn hộ cao cấp rồi chỉ vào lồng nhốt chó, anh bảo: "Con chó nhỏ này có giá trị lắm đấy, anh không yên tâm giao nó cho ai khác ngoài em, anh tin tưởng em sẽ chăm sóc tốt cho nó khi anh vắng nhà".
Tuyết cười ngọt, đáp: "Không chỉ chăm nom chó cưng của anh, cả căn hộ của anh cũng sẽ được em quét dọn sạch sẽ, anh hãy yên tâm đi công tác nhé!".
Tuần đầu tiên, ngày nào Tấn cũng bật video chat để xem chó cưng và căn hộ của anh có sạch sẽ như Tuyết đã hứa hay không, và lần nào anh cũng yên tâm bởi sàn nhà sạch bong như vừa lau chùi, chó cưng thì được ăn no và đang nằm ngủ trong chuồng, Tuyết còn cắm một lọ hoa tươi trong căn hộ của anh vì muốn mang sinh khí vào nhà, điều này khiến Tấn cảm thấy hối hận vì ban đầu có suy nghĩ không tốt về cô.
Tuần tiếp theo, cuộc gọi video chat giữa hai người cũng thưa dần, bởi Tấn lúc này đang quay cuồng trong công việc, anh chắc mẩm Tuyết đang làm tốt nhiệm vụ anh nhờ vả. Khi Tấn đang tập trung làm bản báo cáo gửi cho sếp, thì điện thoại thông báo tin nhắn, Tấn vui vẻ thấy hình ảnh nhà cửa gọn gàng, chó cưng đang vẫy đuôi với dòng tin nhắn vỏn vẹn của Tuyết: "Em và chó cưng đều nhớ anh".
Tấn cảm thấy nôn nao khó tả, anh nghĩ có lẽ chính mình đã rung động vì bản tính dễ thương của Tuyết, chắc anh đã nghĩ sai về cô. Tấn quyết định kết thúc chuyến công tác sớm hơn dự trù, anh đáp chuyến bay trở về vào lúc sáng sớm.
Về đến nhà, Tấn vui sướng mở cửa và nghĩ đến vẻ mặt ngạc nhiên của Tuyết, thế nhưng cảnh tượng kinh hoàng trong nhà khiến Tấn không thể giữ nổi bình tĩnh, anh đứng chết trân ngay tại thềm cửa, cặp táp rơi "phịch" xuống đất. Căn hộ ngập ngụa trong đống rác, mùi thức ăn ôi thiu nồng nặc khắp nhà.
Tấn bấm số gọi Tuyết nhưng cô không nghe máy, anh cuống cuồng đi khắp nhà nhưng không thấy chó cưng nơi đâu. Tấn vội gọi bảo vệ của tòa nhà lên hỏi, lúc này anh mới biết tình hình, bảo vệ đáp: "Trước khi anh đi vắng, anh đã đặc biệt căn dặn cô ấy có toàn quyền ra vào căn hộ của anh, tuy nhiên tôi đã thấy cô ấy dẫn về một người đàn ông lạ mặt, khi tôi chặn lại hỏi, cô ấy đáp là bạn thân của anh và đến phụ giúp cô ấy dọn dẹp nhà cửa. Cô ấy còn thách thức tôi gọi điện hỏi anh, nếu sự thật đúng như cô ấy nói thì tôi sẽ bị khiển trách lên cấp trên vì có thái độ nghi ngờ, không đúng mực với khách của chủ căn hộ".
Tấn giận tím mặt, anh hỏi: "Tôi không thấy con chó cưng nhốt trong chuồng, anh có thấy nó không?". Người bảo vệ đáp: "Tôi nghe cô ấy nói với người đàn ông là muốn bán con chó của anh, dù sao nơi đây có quy định là không được nuôi chó mèo, cho nên chuyện này tôi không tiện can thiệp".
Ảnh minh họa
Tấn điên tiết trở về căn hộ, anh không thể thở trong đống rác bẩn thỉu, nên anh đã gọi dịch vụ vệ sinh nhà cửa đến, khi vừa bước vào phòng, họ liền từ chối dọp dẹp, mãi cho đến khi anh trả giá cao thì họ mới đồng ý, có người còn lắc đầu ngao ngán, bảo: "Phòng ốc của anh chắc phải dọn trong một tuần mới sạch sẽ".
Thời điểm khi mọi người đang dọn dẹp, Tuyết đã xuất hiện với vẻ mặt tái mét, cô đến trước mặt Tấn lắp bắp giải thích: "Em... em không ngờ anh về sớm thế, em đã hứa sẽ dọn dẹp nhà cửa của anh, anh không cần phải thuê người vệ sinh đâu". Tấn nghiến răng hỏi: "Con chó cưng của tôi đâu rồi?". Tuyết lảng tránh ánh mắt của Tấn, cô đáp: "Khi em cho nó ăn, nó đã cắn vào tay em rồi chạy mất, em thành thật xin lỗi anh, lẽ ra em nên khóa cửa cẩn thận".
Tấn chỉ ra hướng cửa, bảo: "Cô nên đi ngay trước khi tôi nổi điên, và đừng bao giờ đến nhà tôi. Tôi đã chụp bãi rác trong căn hộ và gửi đến mẹ của tôi. Chắc bà cũng đang vỡ mộng về hình tượng mà cô đã khôn khéo tô vẽ nhằm che mắt cả nhà tôi".
Tuyết khóc nấc, cô cứ mặt dày đứng im tại chỗ mà không chịu đi, Tấn đẩy Tuyết ra hành lang rồi đóng sầm cửa lại, anh hối hận vì đã "giao trứng cho ác", nếu anh cẩn thận giao chó cưng và căn hộ nhờ bạn thân chăm sóc thì mọi chuyện đâu đến nỗi khủng khiếp như ngày hôm nay. Mặc dù chưa xác định mối quan hệ nghiêm túc với Tuyết, nhưng cô đã cắm ngay cho anh cái sừng vì mối quan hệ bất chính với người đàn ông khác, nỗi nhục này anh nên giải tỏa như thế nào đây?
Out Of Topic Show Konversi KodeHide Konversi Kode Show EmoticonHide Emoticon