Tôi vừa lên mạng tìm một bộ phim hay để chuẩn bị dành cho buổi tối cuối tuần rảnh rỗi thì điện thoại bỗng reo vang. Là của một cô bạn khá thân của tôi, nó rủ tôi ra ngoài đi dạo. Tôi ngạc nhiên vô cùng. Tôi nhớ không nhầm thì mấy hôm trước nó hồ hởi khoe cuối tuần này kỉ niệm 1 năm ngày cưới, chắc hẳn chồng nó sẽ dành một đêm lãng mạn cho nó sau bao nhiêu tháng ngày bận rộn tối tăm mặt mũi với công việc.
“Anh ấy lại làm thêm”, nó ngồi trước mặt tôi, mắt sưng húp, có lẽ do vừa khóc thật nhiều. “Tao nhắc anh ấy hôm nay là ngày gì, anh ấy chép miệng bảo, nếu coi trọng thì thấy nặng nề, không coi trọng thì nó cũng như một ngày bình thường thôi. Anh ấy nói cả nhóm còn đang tăng ca cho kịp tiến độ dự án, anh ấy là trưởng nhóm nên không thể bỏ về được. Cả năm nay ngày nào cũng như thế rồi, tao không biết sẽ chịu đựng được tới bao giờ nữa…”, nó thở dài than thở, nước mắt lại rơm rớm.
Đây chẳng phải lần đầu tôi nghe nó than thở về cái sự tham công tiếc việc tới quên hết mọi thứ của chồng nó – một người đàn ông thành đạt, có tiền và rất hào phóng với vợ. Chồng nó cái gì cũng tốt, mỗi tội… yêu công việc hơn cả vợ thôi.
Hồi xưa, lúc nó quyết định kết hôn với chồng nó bây giờ, đã có lúc tôi thử bày tỏ ý kiến của mình. Rằng anh ta ít dành thời gian cho nó quá. Ai đời đang thời kì yêu đương cuồng nhiệt mà muốn gặp nhau, nó toàn phải căn lúc đêm muộn để tới nhà riêng của anh ta. Ngày lễ, ngày nghỉ luôn chỉ mình nó thui thủi. Đi đám cưới bạn, sinh nhật bạn,… nó toàn lẻ bóng dù đã có bạn trai. Anh ta bảo, đương còn trẻ, cần tranh thủ phấn đấu. Ừ, có ý chí, có lòng cầu tiến thật vô cùng tốt, và nó nên biết thông cảm cho người đàn ông của mình, nhưng quan trọng là nó phải chờ tới bao giờ anh ta mới hết bận?
Ảnh minh họa
Bạn tôi lại cho rằng, kinh tế anh ta vững, có nhà riêng, đặc biệt không chơi bời gì, là một người đàn ông lo được cho gia đình. Anh ta bận là bận làm việc, chứ đâu phải bận với “gái” hay nhậu nhẹt, bài bạc. Ở đời làm gì có cái gì hoàn hảo, anh ta với nhiều ưu điểm như thế còn đòi hỏi gì nữa?
Song, một người phụ nữ đang xuân thì phơi phới, mà chồng đi từ sáng sớm tới tối khuya, sáng ra trước khi ra khỏi nhà vợ chồng nói được với nhau vài câu, lúc chồng về thì vợ đã ngủ, cả ngày trên công ty vì quá bận mà chẳng có thời gian gọi điện, nhắn tin cho vợ. Cuối tuần lại tăng ca, gần như anh ta về nhà chỉ để ngủ. Chỉ nghĩ thôi đã đủ thấy cám cảnh!
Nó giờ sống chả khác lúc độc thân không người đàn ông nào bên cạnh. Nhưng thật ra còn cô đơn, buồn tẻ và chán ngắt hơn gấp nhiều lần. Thời xưa, không có người yêu thì đi chơi bù khú với bạn bè, hiện tại mang cái mác “gái có chồng”, các mối quan hệ đều phải chú ý cân nhắc. Mẹ chồng săm soi, họ hàng nhà chồng để ý, sểnh ra là có “tiếng gió” tới tai chồng nó ngay. Nó e ngại, thôi thì hết giờ làm về nhà ngay cho lành, dù về nhà cũng chỉ có một mình.
Một tháng, hai tháng thì còn cắn răng chịu đựng, nhưng 1 năm đằng đẵng trôi qua, nó đã phải thốt lên câu “không biết còn chịu đựng được tới bao giờ”, thì liệu 2, 3 năm qua đi, rồi khi có con nhỏ, chồng nó vẫn duy trì tác phong ấy, mọi chuyện sẽ thành ra thế nào? Nó sẽ chấp nhận lấy con làm nguồn vui, có chồng mục đích chủ yếu chỉ là cho khỏi mang tiếng với thiên hạ?
Ai cũng vậy thôi, cuộc sống muốn hạnh phúc phải thỏa mãn được cả 2 mặt, vật chất và tinh thần, tất nhiên mức độ yêu cầu thế nào thì còn do suy nghĩ của từng người. Nhưng chắc chắn một điều, dù có lấy tiền làm ga trải giường mà đời sống tinh thần không được đáp ứng đủ thì cũng chẳng thể vui cười nổi. Người đàn ông của mình, nhưng mỗi khi cần một vòng ôm ấm áp, một bờ vai vững chãi để tựa vào cho vơi bớt những mệt mỏi của cuộc sống luôn chẳng có, bởi anh ta còn bận “yêu đương nồng nàn” với công việc, vui được ư?
Ảnh minh họa
Đối với một người đàn ông giàu có, tiền bạc không phải là điều quá quan trọng. Anh ta hào phóng cho bạn vật anh ta không quá coi trọng, như vậy đối với anh ta, bạn chưa hẳn là thứ anh ta hằng nâng niu. Nhưng anh ta sẵn sàng dành ra vài phút giữa mấy cuộc họp căng thẳng để nhắn tin gọi điện, chỉ vì muốn hỏi thăm bạn những câu vô thưởng vô phạt, để nghe giọng nói của bạn cho đỡ nhớ. Hay cố gắng sắp xếp công việc, tắt điện thoại, khóa email, thảnh thơi cùng bạn xem một bộ phim tình cảm. Trích ra trong quỹ thời gian quý báu của anh ta một phần dành cho bạn, tương đương với công việc, điều đó mới thể hiện anh ta thực sự coi bạn là một phần quan trọng trong cuộc sống, thể hiện anh ta sẵn sàng dành tặng bạn thứ mình trân quý nhất.
Nhu cầu được thỏa mãn về tinh thần, thậm chí là thể xác, là nhu cầu bản năng của con người, bạn chẳng thể triệt tiêu được nó, bởi bạn đâu phải một nhà tu hành khổ hạnh? Vì thế, tiền có nhưng tình thì không, chẳng mấy chốc người trong cuộc sẽ héo mòn trong nỗi cô đơn của chính mình, để rồi dễ dàng bị thứ hào nhoáng nào đó ngoài kia quyến rũ, và lạc lối lúc nào không hay.
Lấy một người đàn ông có tiền chịu chi, bạn có cuộc sống sung túc, đủ đầy về vật chất. Nhưng anh ta lại vô cùng keo kiệt thời gian với bạn, vậy có khác gì bạn lấy một cây ATM làm chồng, lạnh lẽo, khô cứng, không trò chuyện, chả tâm sự chia sẻ, chỉ có một chức năng duy nhất là nhả tiền mỗi khi bạn cần? Nếu không muốn cuộc sống của mình trôi qua chán chường và vô vị từng ngày, hàng đêm vò võ ngắm cái bóng cô độc của chính mình, vậy phụ nữ đừng chỉ lấy người đàn ông có tiền, hãy lấy người đàn ông hào phóng “chịu chi” thời gian cho bạn!
Bài viết thể hiện quan điểm cá nhân của tác giả
Out Of Topic Show Konversi KodeHide Konversi Kode Show EmoticonHide Emoticon