Tuy vợ chồng mình ở riêng nhưng đối với mình, chuyện mẹ chồng con dâu vẫn thường xảy ra như cơm bữa. Điều đó khiến mình cảm thấy thật sự mệt mỏi mặc dù không phải ngày nào cũng giáp mặt mẹ chồng.
Nhà chồng mình sống ở quê, kết hôn xong vợ chồng mình lên Hà Nội đi làm. Nói là nhân viên văn phòng nhưng còn trẻ nên lương của vợ chồng mình vẫn còn eo hẹp. Mình và chồng vẫn phải ở nhà trọ, đi chiếc xe số cũ vì phải tiết kiệm để trang trải đủ thứ tiền.
Nói đến chuyện tính toán có lẽ không ai bằng mẹ chồng mình. Mẹ chồng mình tổ chức cho con trai 1 đám cưới hoành tráng, sau đó khi kết thúc thì đưa hẳn cho vợ chồng mình tờ giấy liệt kê đủ khoản chi tiêu cưới hỏi.
Mình và chồng từ đó phải gửi tiền về cho bố mẹ chồng hàng tháng để trả khoản tiền nợ cưới. Có những tháng lương chưa đến nhưng mẹ chồng ở quê suốt ngày gọi điện réo rắt, mình phải chạy sang nhà mẹ đẻ vay tạm mà còn không dám nói là vay để gửi về cho mẹ chồng.
Cứ nghĩ như thế sẽ nhẹ người, ai ngờ từ đó mẹ chồng lại giao việc nuôi em ăn học cho vợ chồng mình. (Ảnh minh họa)
Phải gần 1 năm sau khi cưới vợ chồng mình mới trả xong tiền nợ cưới cho bố mẹ. Cứ nghĩ như thế sẽ nhẹ người, ai ngờ từ đó mẹ chồng lại giao việc nuôi em ăn học cho vợ chồng mình. Mình nói em chồng về nhà trọ ở cùng anh chị cho tiết kiệm, cô ấy về được vài ngày rồi lại dọn đi với lý do là chật hẹp khó ở.
Em chồng mình hẹn 1 ngày trong tháng sẽ đến lấy tiền. Vậy là cả tháng cô ấy chẳng bao giờ qua chơi, chỉ đợi đến ngày lấy tiền mới đến. Chưa hết, có những tháng mình chưa xoay đủ tiền, em chồng sang thấy không có liền gọi về mách mẹ chồng mình ngay. Thế là mẹ chồng mình lại gọi lên trách vợ chồng mình vô trách nhiệm với em gái.
Nói là không gửi tiền cho mẹ chồng nhưng tháng nào bố mẹ chồng mình cũng có việc lớn cần làm. Tháng thì xây lại tường rào, tháng lại sửa cổng cần vợ chồng mình đóng góp. Vợ chồng mình mang tiếng làm ở thành phố lớn nhưng chi tiêu vì thế mà eo hẹp vô cùng.
Mình và chồng như thế là hết lòng cho bên nội rồi, nhưng bố mẹ chồng của mình lại chỉ thương con gái. Vợ chồng mình bây giờ đi xe số đã cũ. Cũng tính gom góp mua chiếc xe ga để cả 2 đi làm cho tiện nhưng không dư ra được đồng tiền nào.
Mình và chồng có ý nói với bố mẹ chồng thì bố mẹ chối với lý do không có tiền. Vậy mà tháng trước từ chối vợ chồng mình, tháng sau đã sắm cho em chồng chiếc xe ga mới cóng. Chồng mình ấm ức lắm nhưng không dám nói gì. Cũng may lúc ấy mẹ đẻ của mình đã cho vợ chồng 30 triệu để hùn vào mua chiếc xe máy mới.
Ức quá nên mình cũng không nhún nhường nữa mà bột phát nói ra những bức xúc bấy lâu. (Ảnh minh họa)
Tuần trước là sinh nhật mẹ đẻ mình, chồng mình bàn bạc mua tặng mẹ dây chuyền 2 chỉ vì mẹ giúp đỡ vợ chồng mình nhiều và cũng ngầm trả mẹ một ít lúc mẹ cho bọn mình tiền mua xe . Lúc tặng cho mẹ, mẹ còn trả lại không lấy. Chồng mình phải nói khó mãi mẹ mới chịu nhận.
Chuyện là vài hôm trước mẹ chồng mình lên chơi, chồng mình buột miệng nói về vụ dây chuyền khiến mẹ chồng mình nổi cáu. Bà còn nói những câu rất khó nghe và còn nói mình lấy chồng rồi nhưng vẫn chăm chăm lo cho nhà mẹ đẻ. Ức quá nên mình cũng không nhún nhường nữa mà bột phát nói ra những bức xúc bấy lâu. Mẹ chồng mình nghe vậy liền lớn tiếng mắng mình.
Thành ra mấy ngày nay mình "chìm trong nước bọt" của mẹ chồng. Hôm nào bà cũng chì chiết vì chiếc dây chuyền kia. Thật sự mình rất mệt mỏi, chẳng lẽ khi đi làm dâu cũng không thể báo hiếu cho mẹ mình hay sao? Hay ngày mai mình nên mua cho mẹ chồng chiếc dây chuyền như vậy để êm chuyện?
Out Of Topic Show Konversi KodeHide Konversi Kode Show EmoticonHide Emoticon