Chào mọi người,
Tôi vừa sinh con được hơn một tháng. Sức khỏe của tôi hồi phục tốt, con trộm vía ngoan ngoãn, ăn ngủ đều đặn.
Tôi ở cữ nhà chồng. Mẹ chồng bảo tôi sinh con đầu lòng không có kinh nghiệm gì nên mọi thứ phải nhất nhất nghe theo bà. Từ chuyện cơm cữ ăn uống thế nào đến việc chăm sóc em bé ra sao, tất cả đều do mẹ chồng tôi chỉ đạo, tôi chỉ việc làm theo răm rắp từ cái nhỏ nhất.
Hễ tôi đưa những quan điểm có tính khoa học ra phản bác lại các cách làm dân gian truyền miệng của bà, mẹ chồng lập tức lạnh mặt bảo tôi “trứng mà đòi khôn hơn vịt”. Chứng kiến sự độc đoán của mẹ chồng, bản thân lại đang trong tháng chẳng thể làm được gì, tôi đành cắn răng để mặc mẹ chồng bày bố, sắp xếp.
Đợi mãi mới hết một tháng, tôi liền xin phép mẹ chồng cho con về nhà đẻ. Tôi dự định ở bên ngoại khoảng một tháng mới về. Mẹ chồng tôi không phải người xấu, bà chăm sóc con dâu và cháu nội rất cẩn thận. Có điều bà luôn thích áp đặt và muốn người khác phải nghe theo mình khiến tôi thấy ngột ngạt.
Buổi sáng tôi lên đường đưa con về nhà đẻ, gần trưa mới về đến nơi. Ai mà ngờ được ngay giữa chiều, mẹ chồng đã thình lình xuất hiện ở cửa nhà bố mẹ tôi. Nhìn bộ dạng của bà, nhà tôi ai nấy kinh hãi không thốt nên lời. Mẹ chồng xách theo vali hành lý to tướng, nhìn là biết muốn ở lại dài ngày bên nhà thông gia!
Ngồi chơi được một lúc, y như rằng mẹ chồng cười bảo mẹ đẻ tôi thu xếp giúp bà một phòng. Bà sẽ ở lại chăm sóc cháu nội và con dâu, đến khi nào mẹ con tôi muốn về mới thôi. Con trai tôi là cháu đích tôn của bà nên bà sẽ không để thằng bé cho người khác chăm bẵm. Nhà tôi nghe vậy thì nhìn nhau “câm nín” không nói được gì. Biết mẹ chồng sẽ không nghe khuyên bảo, tôi chỉ còn cách cắn răng chấp nhận. Bố mẹ tôi lại càng ngại, bà thông gia đã nói vậy, ông bà nào dám “mời” mẹ chồng tôi về.
Những ngày tôi ở cữ bên nhà chồng lại tái diễn. Nhưng lúc này tôi đã dậy làm lụng nhẹ nhàng được nên mẹ chồng thường ngồi bế cháu rồi sai phái tôi làm đủ thứ theo ý bà. Mẹ đẻ tôi cũng “chung số phận” bị mẹ chồng sai vặt.
Biết mẹ chồng thực sự yêu thương con cháu nên tôi có khổ mà không dám “vùng lên” phản kháng. Mà tôi cũng đến phục sự vô tư của bà, ở nhà thông gia mà thản nhiên như nhà mình vậy.
Đến hôm nay là mẹ chồng đã ở nhà tôi được 5 ngày rồi. Mẹ tôi có vẻ đã không còn kiên nhẫn nên nói nhỏ bảo tôi đưa con về đi, rảnh rỗi ông bà sẽ sang thăm cháu. Tôi gật đầu đồng ý mà trong lòng chán nản vô cùng. Chuyện này mới chỉ là mở đầu, rồi sau này tôi phải làm thế nào với tính thích kiểm soát của mẹ chồng đây?
(ng.vy08...@gmail.com)
Out Of Topic Show Konversi KodeHide Konversi Kode Show EmoticonHide Emoticon