Câu chuyện về cuộc hôn nhân 10 năm giá 300 nghìn: Chúng ta sau này sẽ có tất cả, chỉ tiếc rằng không thể có nhau như 2 chữ "đã từng"

Hân vừa trở về từ tòa án. Mệt mỏi, uể oải, cuộc hôn nhân này cứ dai dẳng và không biết bao giờ mới có hồi kết. Chưa bao giờ cô thèm được tự do như lúc này. Sự tự do dâng lên thành khao khát cháy bỏng, vùi dập tất thảy tình yêu đẹp đẽ suốt 10 năm qua.

Hân cất từng bước nặng nhọc về khu tập thể cũ kĩ. Nó sặc mùi ẩm mốc và ngột ngạt như cuộc hôn nhân của cô vậy. Cố lên, cô sắp thoát khỏi gông cùm rồi!

"Nộp đơn rồi à? Duyên chưa tận, đừng buông xuôi con ạ, rồi hối chẳng kịp đâu", bà hàng xóm nhoẻn cười, đưa cho Hân chìa khóa nhà mà chồng cô gửi hồi sáng.

Lòng nặng trĩu, chẳng hiểu sao cô ôm lấy bà hàng xóm, òa khóc như một đứa trẻ. Bà vỗ vai cô, chắc hẳn cùng là phụ nữ bà hiểu. Đưa Hân cốc trà nóng, bà nhìn ra một góc xa xăm từ tốn: "Cô sẽ kể cho con nghe một câu chuyện...

Câu chuyện về cuộc hôn nhân 10 năm giá 300 nghìn: Chúng ta sau này sẽ có tất cả, chỉ tiếc rằng không thể có nhau như 2 chữ "đã từng" - Ảnh 1.

Ảnh minh họa

Năm ấy, có 1 cặp vợ chồng rất trẻ đến thuê nhà ở khu tập thể này. Anh chồng sửa khóa, cô vợ là giáo viên dạy nhạc, sinh ra trong 1 gia đình cơ bản. Vậy mà vì tình yêu, họ vượt mọi rào cản, bất chấp tất cả để xây dựng 'một túp lều tranh, 2 trái tim vàng'.

Ngày qua ngày, cuộc sống cơm áo gạo tiền bắt đầu mài mòn dần tình yêu của họ. Những cuộc cãi vã nổ ra, bất đồng quan điểm, kinh tế đè nặng... chồng hay cáu gắt với vợ, vợ chốc chốc lại thở dài ca thán chồng. Anh không còn muốn nghe những tiếng đàn réo rắt, du dương của vợ, cô cũng chẳng thiết ngắm những nét góc cạnh, nam tính trên gương mặt anh mỗi ngày. Cứ như thế họ dần cách xa nhau. Nhưng có 1 điều, vợ chồng ấy chưa bao giờ đòi ly hôn vì họ xác định được lý do vì sao họ bắt đầu, dấn thân vào sự lựa chọn này.

Năm thứ 20 của cuộc hôn nhân ấy, kinh tế vợ chồng cũng khá hơn, con cái trưởng thành. Vợ chồng họ thực sự được tận hưởng sự an nhàn thì ông chồng phát hiện mắc ung thư. Bác sĩ nói thời gian sống của ông không còn nhiều nữa vì vậy người thân cần chuẩn bị tinh thần. Bấy giờ vợ chồng họ cứ nhìn nhau mà khóc như chưa bao giờ được khóc. Sự đau đớn khi phải chiến đấu với bệnh tật cũng chẳng bằng những ngày quá ngắn ngủi còn lại bên nhau.

Ngày trút hơi thở cuối cùng, ông ấy nắm tay vợ hỏi: 'Tại sao em lại chấp nhận ở bên anh lâu như thế?'. Bà quệt nước mắt trả lời: 'Vì em yêu anh. Vì em biết tình yêu dài hơn hôn nhân. Nếu chúng ta có ly hôn, hôn nhân kết thúc nhưng tình yêu em dành cho anh thì không. Tình yêu không nằm ở hình thức trên tờ hôn thú mà nó ở trong trái tim mỗi người. Vì thế em vẫn muốn bên anh, cùng yêu, cùng giận, cùng nhau già đi. Đâu có hôn nhân nào là mãi mãi yên bình'.

Ông rơi nước mắt, giọt nước mắt cuối đời người chứ đựng bao yêu thương, day dứt. Tiếc rằng, thời gian yêu bà của ông đã hết rồi...".

Câu chuyện về cuộc hôn nhân 10 năm giá 300 nghìn: Chúng ta sau này sẽ có tất cả, chỉ tiếc rằng không thể có nhau như 2 chữ "đã từng" - Ảnh 2.

Ảnh minh họa

Bà dừng lại, nhìn Hân đôi mắt đượm buồn: "Cặp vợ chồng ấy chính là cô chú. Sống gần hết cuộc đời này, dù tình yêu không thể trọn vẹn nhưng cô vẫn chưa bao giờ ân hận vì làm vợ chú. Các con đã đồng hành với nhau suốt 10 năm, vì nhau mà cố gắng đến ngày hôm nay. Vậy tại sao không thử đặt mình vào vị trí của nhau mà suy nghĩ, mà bao dung hơn".

Hân nghẹn ngào. Phải rồi, vợ chồng cô chưa khi nào ngồi lại với nhau mà nói chuyện tử tế. Sự im lặng ngày càng giết chết hôn nhân. Ở thời của cô đã quá quen với việc hỏng cái gì thì vứt, chứ cứ cố sửa biết có được hay không lại mất công, tốn sức hơn.

"Anh cho con đi chơi, chìa khóa anh gửi bên bà nhé, em không cần nấu cơm cho bố con anh, nghỉ ngơi đi", là tin nhắn của chồng Hân. Họ vẫn nói chuyện với nhau vậy đấy. Chẳng đay nghiến, chẳng nặng nhọc nhưng sự khách sáo và hời hợt làm cho họ ngày càng xa nhau.

Hân cầm trên tay đống giấy tờ mà lòng chua chát, nhắn tin cho chồng: "Cuộc hôn nhân 10 năm của chúng ta có giá 300 nghìn thôi anh ạ". Tin nhắn được gửi đi, Hân muốn vò nát tờ án phí trên tay. Sao sự tự do bấy lâu cô khao khát lại đau đớn đến thế này?

Hân nghĩ đến một ngày chẳng may cô hoặc anh cũng bệnh tật, cũng chỉ còn 1 tháng để sống như vợ chồng bà hàng xóm thì sẽ thế nào? Phải chăng chỉ khi người ta cận kề với ranh giới sự sống cái chết thì người ta mới biết quý trọng những gì từng có?

Tình yêu ở thời nào rồi cũng phải trải qua nhiều giai đoạn: sinh sôi nảy mầm, phát triển mạnh mẽ rồi lão hóa theo thời gian. Ngày bắt đầu thì tay trong tay anh và em sẽ bước qua cả thế giới nhưng rồi hôn nhân nghiệt ngã làm ta nhận ra đã quá dại khờ tin vào những thứ màu hồng.

Vậy đấy, sẽ chẳng có cuộc hôn nhân nào là đẹp đẽ mãi. Nhưng đừng vội buông tay khi người thứ 3 chưa xuất hiện. Vì sẽ có ngày bạn nhận ra: Chúng ta sau này sẽ có tất cả, chỉ tiếc rằng không thể có nhau như 2 chữ "đã từng".

Previous
Next Post »
Thanks for your comment