Sợ làm tình đến ám ảnh, anh đã dùng cách này giúp tôi vượt qua để có thể sống hạnh phúc mỗi ngày

Dốc hết Trái tim - Tổng đài "lắng nghe và giải đáp" tất tần tật về phụ nữ trên Afamily. Ở đây, phụ nữ có một nơi để trút bỏ không chỉ những tâm sự về tình yêu - hôn nhân, mà còn có thể nói về những ước mơ, hoài bão; bày tỏ quan điểm, thắc mắc muôn mặt về đời sống - xã hội; thậm chí kể câu chuyện đời mình... Với hình thức chia sẻ hai chiều, bạn gửi tâm sự về cho Tổng đài - Tổng đài gửi lại bạn hình ảnh minh họa tâm sự đó, hy vọng rằng đây sẽ là nơi gửi gắm tin tưởng của chị em. Ngay bây giờ, hãy dốc hết trái tim qua hòm mail phunulaphaithe@afamily.vn.

Chuyện của tôi có lẽ kể ra không ai tin, bởi vì nó khá nực cười. Chuyện xảy ra khi tôi 27 tuổi, là bác sĩ tâm lý của một bệnh viện có tiếng. Nhưng trớ trêu thay, khi tôi có thể chữa lành được bệnh của vô vàn bệnh nhân, thì lại không thể chữa cho chính mình. Đúng vậy, tôi là một bác sĩ tâm lý mắc bệnh tâm lý.

Tôi phát hiện ra mình mắc bệnh này khi yêu người đầu tiên. Tôi và anh đã thử đủ mọi cách, nhưng tôi luôn cảm thấy ghê rợn khi anh chạm vào người mình. Ngày kỷ niệm 3 tháng, anh đặt phòng khách sạn, những mong chúng tôi có thể ân ái bên nhau. Nhưng kế hoạch hoàn toàn đổ bể vì tôi không thể nào quan hệ được, dù tôi chắc chắn mình rất yêu anh. Thế là chúng tôi chia tay.

Sợ làm tình đến ám ảnh, anh đã dùng cách này giúp tôi vượt qua để có thể sống hạnh phúc mỗi ngày - Ảnh 2.

Minh họa: Khuyết danh

Sau đó bệnh của tôi ngày một nặng hơn, nó không chỉ là sợ quan hệ nữa, mà là ám ảnh đến mức không chịu được những tiếp xúc động chạm thông thường của những người yêu nhau. Tôi đã tìm mọi cách chữa, nhưng không thành công. Tuy thế, tôi vẫn không ngừng tìm kiếm cách chữa căn bệnh này và không nguôi hy vọng sẽ được chữa khỏi.  

Vào thời điểm tôi nản lòng nhất, tôi tình cờ gặp anh, một bệnh nhân của tôi. Anh là nhà văn chuyên viết truyện ngắn. Anh đã cùng tôi chiến đấu với căn bệnh tâm lý của mình trong suốt 2 năm trời. Trong khoảng thời gian đó, chúng tôi gần như là những người tri kỷ. Tôi giúp anh khắc phục chấn thương tâm lý sau tai nạn giao thông, còn anh giúp tôi vượt qua căn bệnh oái oăm của mình, bằng cách ngỏ lời yêu với tôi.

Thời gian đầu, tôi cũng phản ứng với những động chạm của anh như những người tình trước đây. Nhưng anh kiên nhẫn vô cùng, anh trò chuyện với tôi, động viên và chân thành chờ đợi tôi. Nói thì sợ không ai tin, nhưng anh tập cho tôi cách hôn, cách trải qua những động chạm, cách tìm kiếm cảm hứng trên giường. Tôi tìm thấy ở anh sự đồng điệu, và tôi đã khá hơn rất nhiều.

Giờ đây, tôi đã là mẹ của một bé trai 2 tuổi, đã hạnh phúc bên người chồng không ai khác chính là anh ngày ấy. Nhưng tôi vẫn không bao giờ quên những tháng ngày cùng anh chiến đấu với bệnh tật để xây dựng gia đình hạnh phúc của mình. Tôi muốn kể ra, biết đâu ở nơi nào cũng có người đang tìm kiếm động lực để chiến đấu với bệnh tật thì hãy cố lên vì hạnh phúc khi vượt qua khó khăn thật tuyệt vời.

Sợ làm tình đến ám ảnh, anh đã dùng cách này giúp tôi vượt qua để có thể sống hạnh phúc mỗi ngày - Ảnh 3.

Chào bạn, cảm ơn bạn đã chia sẻ những điều hạnh phúc ngọt ngào thế này vào một ngày tháng 12 - tháng của Giáng sinh, tháng của những niềm vui.

Phải rồi, thật mừng vì cuối cùng bạn đã vượt qua được chứng bệnh tâm lý của mình. Chắc hẳn suốt thời gian qua bạn và anh ấy đã phải rất cố gắng. Đằng sau những viên mãn hiện tại là cả một hành trình gian nan. 

Hướng Dương thấy rằng, quan trọng là bạn đã không bỏ cuộc và cả hai bạn đã không bỏ rơi nhau trên hành trình ấy. Có lẽ đó là lí do vì sao với riêng người đàn ông này, bạn mới có thể vượt qua căn bệnh oái oăm này.

Lời nhắn duy nhất mà Hướng Dương muốn gửi tới bạn, đó là hãy biết trân trọng và giữ gìn hạnh phúc của mình. Là phụ nữ, hãy biết tạo hạnh phúc tự thân, để thắp lửa, truyền lửa niềm vui cho mình, cho đời. Mỗi ngày, hãy chọn một niềm vui, bạn nhé!

Previous
Next Post »
Thanks for your comment