Tôi là phụ nữ đã có hai con. Vì tính tôi nghiêm khắc nên các con, các cháu đều sợ tôi một phép. Chồng tôi rất tôn trọng vơ. Anh có tư tưởng vợ chồng cần phải bình đẳng và sẻ chia. Chính vì thế, tôi chẳng bao giờ phải chịu thua thiệt trong gia đình.
Tôi vốn làm việc ở một công ty truyền thông liên doanh với nước ngoài. Chức vụ của tôi là trưởng phòng nghiên cứu khách hàng và sáng tạo ý tưởng. Vì thế, mức lương của công ty tôi rất cao, tháng lễ, tết thậm chí còn được tính bằng tiền đô. Nhiều lợi nhuận như vậy nên yêu cầu tuyển dụng của công ty tôi rất khắt khe. Các nhân sự trẻ đều phải trải qua quá trình thử việc dài 6 tháng mới được nhận vào làm chính thức. Tuy nhiên, nếu cá nhân có thành tích xuất sắc thì thời gian này có thể ngắn hơn. Nhìn chung, đối với các bạn trẻ vừa tốt nghiệp đại học, chưa có công việc ổn định thì công ty tôi là nơi làm việc đáng mơ ước.
Gần đây, công ty có đợt tuyển dụng nhân sự mới. Sau quá trình tuyển chọn, chỉ ba người được nhận vào làm. Tuy nhiên, phòng làm việc của tôi thì chỉ còn thiếu một chỉ tiêu. Nghe nói cả ba nhân viên mới đều muốn ngồi ở vị trí đó.
Nghe nói cả ba nhân viên mới đều muốn ngồi ở vị trí đó. (Ảnh minh họa)
Ở nhà, tôi có một cô em gái còn trẻ. Vì mẹ tôi sinh thưa nên cô ấy kém tôi hơn mười tuổi. Tính tình em tôi năng nổ, hoạt bát nhưng lại có chút trẻ con. Hôm ấy, khi tôi vừa tan ca họp thì nhận được điện thoại của em gái. Cô ấy nhắc tôi nhớ về sớm, qua nhà ông bà ngoại ăn bữa cơm ra mắt người yêu.
Tôi vội vàng về qua nhà đưa cả hai đứa con đến nhà ông bà ngoại cho kịp bữa. Khi mấy mẹ con tôi đến thì cả nhà đã đông đủ cả. Tôi hoàn toàn bất ngờ khi cô em gái giới thiệu về người yêu bởi chàng trai đó chính là nhân sự mới ở công ty tôi. Biết tôi là sếp ở phòng ý tưởng, cậu ấy càng tỏ ra kính nể. Tuy nhiên, tôi hiểu mình cần công tư phân minh. Tôi sẽ không bao giờ để lí do cá nhân ảnh hưởng công việc chung. Ở công ty, tôi và cậu ta chỉ đơn giản là mối quan hệ sếp – nhân viên.
Tháng trước, công ty tôi nhận một dự án lớn về ra mắt hãng xe hơi mới. Vì là khách hàng tiềm năng nên chúng tôi phải có một phương án truyền thông ấn tượng. Thời gian báo trước gấp gáp nên phòng của chúng tôi phải làm việc khẩn trương. Nhân viên thử việc nếu tạo được ấn tượng tốt sẽ được nhận vào làm chính thức.
Kết quả nhận được từ ban giám đốc khiến tôi khá bất ngờ: cậu người yêu của em gái tôi đã thể hiện rất xuất sắc. Chỉ có điều, nếu là bình thường, năng lực của cậu ta không có gì nổi bật so với hai người mới kia.
Hôm ấy, tôi ở lại làm việc muộn và nhìn thấy bàn làm việc của cậu ta rất nhiều giấy tờ lộn xộn. Khi tôi lại gần xem xét và thấy một tệp bản thảo có tên: khung gợi ý ý tưởng đề tài ra mắt xe hơi X. Tôi rất ngạc nhiên vì mình chưa bao giờ nhìn thấy thứ này.
Vì thấy chữ kí của ban giám đốc nên tôi đã gọi thẳng cho họ. Nào ngờ, đây chính là gợi ý cho cả phòng tôi. Vì thời gian gấp gáp nên chúng tôi được ưu tiên hỗ trợ. Nào ngờ, cậu ta đã giấu đi và độc chiếm sử dụng.
Vì thấy chữ kí của ban giám đốc nên tôi đã gọi thẳng cho họ. Nào ngờ, đây chính là gợi ý cho cả phòng tôi. (Ảnh minh họa)
Tôi tức tối, gọi cho cậu ta hỏi rõ mọi chuyện. Câu trả lời tôi nhận được rất không thỏa đáng. Cậu ta chỉ muốn có chỗ làm tốt để lo cho em gái tôi. Sau đó, cậu ta cầu khẩn tha thiết xin tôi tha thứ. Một lí do hết sức nực cười! Tôi không nghĩ cậu ta là con người tiểu nhân như vậy.
Nếu như lẽ thường, tôi đã kiến nghị ban giám đốc đuổi việc cậu ta ngay lập tức. Nhưng ngay lúc này, lập trường công minh của tôi lại bị dao động. Tôi sợ nếu làm vậy sẽ ác với em gái mình. Hơn nữa, đó là chuyện đã qua.
Mấy ngày nay, đến công ty, tôi ngại chạm mặt cậu ta. Tôi cứ mãi phân vân giữa nói hay không nói. Dù có làm thế nào, tôi vẫn cảm thấy không thể vẹn cả đôi đường. Chưa bao giờ tôi nghĩ có ngày chuyện riêng và chuyện công lại khiến mình khó xử thế này. Giờ tôi biết phải làm thế nào cho thỏa?
Out Of Topic Show Konversi KodeHide Konversi Kode Show EmoticonHide Emoticon