Sốc vì câu nói của vợ: "Bao giờ anh thôi vơ vét tiền mang về cho nhà anh thì em mới chịu về"

Tôi viết tâm sự của mình lên đây không muốn "vạch áo cho người xem lưng", dẫu biết là chuyện trong nhà thì vợ chồng nên đóng cửa bảo nhau. Vậy nhưng bây giờ giữa tôi và vợ không còn có tiếng nói chung nữa, tôi chỉ hi vọng mọi người có cùng cảnh ngộ có thể cho tôi một lời khuyên tốt nhất.

Tôi lớn hơn vợ 4 tuổi, yêu nhau hơn 2 năm thì chúng tôi kết hôn. Vì không muốn mâu thuẫn giữa mẹ chồng nàng dâu nên sau khi cưới, tôi xin phép bố mẹ được dọn ra riêng. Một phần nữa là chuyển đến chỗ gần vợ chồng tôi đi làm cho gần. Gia đình tôi không giàu có gì, bố mẹ là cán bộ về hưu với những đồng lương ít ỏi. Tôi là con trai cả trong gia đình, dưới tôi còn hai cô em gái nữa.

Sốc vì câu nói của vợ: Bao giờ anh thôi vơ vét tiền mang về cho nhà anh thì em mới chịu về - Ảnh 1.

Bây giờ giữa tôi và vợ không còn có tiếng nói chung nữa. (Ảnh minh họa)

Trước đây khi chưa lập gia đình thì tôi vẫn đều đặn gửi tiền về cho bố mẹ và hai em ăn học. Bây giờ cưới vợ thì ngoài số tiền hàng tháng gửi, mẹ tôi mấy lần cũng gọi điện xin thêm vì cần tiền xin việc cho hai em gái. Mỗi lần thấy tôi đưa tiền về nhà là vợ tôi lại cằn nhằn: "Anh suốt ngày cứ lo cho 2 bà cô trẻ nhà anh, thế anh không biết là vợ con anh cũng cần sống à? Muốn xin việc thì bảo bố mẹ anh đi vay ngân hàng rồi 2 cô em gái anh bươn chải mà trả chứ?".

Tôi không đồng ý với vợ vì ngày xưa đi học tôi được bố mẹ ưu tiên nên bây giờ đi làm rồi thì tôi phải có trách nhiệm lo cho 2 em. Hơn nữa bắt bố mẹ tôi đi vay ngân hàng thì phận làm con quá bất hiếu. Với cả kiếm tiền về như thế tôi cũng nói rõ là biếu cả bố mẹ hai bên nhưng lần nào vợ cũng đay nghiến: "Bố mẹ tôi có ăn được gì của anh đâu mà kể công. Nhà anh đúng là ăn bám mà".

Sốc vì câu nói của vợ: Bao giờ anh thôi vơ vét tiền mang về cho nhà anh thì em mới chịu về - Ảnh 2.

Tôi đã xin lỗi nhưng cô ấy kiên quyết: "Bao giờ anh thôi vét tiền mang về cho cái nhà anh thì em mới chịu về". (Ảnh minh họa)

Câu nói ấy của vợ khiến tôi không kiềm chế nổi, tôi cảm thấy nhục nhã khi bị vợ sỉ nhục. Lúc đó không giữ được bình tĩnh nên tát vợ, nhẹ thôi nhưng cô ấy khóc lóc bù lu bù loa rồi đòi ly hôn bế con về nhà mẹ đẻ. Tôi đã xin lỗi nhưng cô ấy kiên quyết: "Bao giờ anh thôi vơ vét tiền mang về cho nhà anh thì em mới chịu về".

Thế là vợ tôi bỏ sang ở nhà mẹ đẻ suốt cả 1 tuần này. Thật sự tôi không biết phải làm sao cả, vợ tôi quá ích kỷ. Giá như cô ấy ở bên an ủi động viên tôi, chăm lo cho gia đình thì tốt biết mấy. Tôi phải làm sao để trọn vẹn cả hai bên bây giờ?

Previous
Next Post »
Thanks for your comment