Ảnh minh họa
Thể theo tinh thần ấy, những ngày sau đó, mẹ chồng Phương không còn động tay vào làm bất cứ việc gì, nhưng luôn đi theo săm soi, bới lông tìm vết những gì Phương làm. Phương đi làm cả ngày trên công ty, tối về lại lao vào cơm nước, dọn dẹp đủ thứ, tới lúc đi ngủ thì cũng mệt rã rời, lại vấp phải thái độ khó chịu, luôn chê bai những việc cô làm của bà khiến Phương ức chế muốn stress. Không những thế, trong suy nghĩ bà luôn cho rằng vợ chồng cô phải phụng dưỡng ông bà vì 2 người đã nuôi nấng chồng cô thành tài, nên dăm bữa bà lại đòi vợ chồng Phương đưa tiền để ông bà đi du lịch, mua sắm các thứ. Điều đó khiến cho 2 vợ chồng mới cưới còn đang tích góp tiền để nuôi con như vợ chồng Phương thực sự phải méo mặt.
Vì nghĩ bà cũng chưa có gì quá quắt, lại vì muốn giữ hòa khí gia đình nên Phương luôn cố nhường nhịn mẹ chồng, không bao giờ cự cãi, trái lời bà. Nhưng đến lúc cô sinh con thì mẹ chồng Phương bắt Phương phải nuôi dạy con theo ý mình. “Mẹ sống sắp hết 1 đời rồi, lại từng nuôi 2 đứa con, con vừa mới lấy chồng thì biết cái gì, cứ làm theo lời mẹ đi!” – bà tuyên bố xanh rờn. Thế rồi bà bác bỏ hết những phương pháp nuôi con khoa học của Phương để áp dụng theo các cách dân gian của mình. Vấn đề liên quan đến con, Phương không thể nhịn được nữa. Thế rồi để mẹ chồng mắng cô láo, không biết nghe lời nọ kia.
Giữa lúc tình hình gần như nước sôi lửa bỏng đó, bác Thắm - bạn của mẹ chồng cô dẫn một bác gái người Đức tới chơi. Mẹ chồng Phương và bác Thắm là hướng dẫn viên du lịch cho bác gái kia đi thăm thú, dạo chơi thủ đô Việt Nam trong gần 1 tuần. Điều đáng nói là, kết thúc 1 tuần ấy, khi bác gái phương Tây kia về nước, mẹ chồng Phương cũng dường như “lột xác”, thay đổi một cách thần kì!
Bà không còn săm soi đánh giá Phương như trước, mà dễ tính và thoải mái hơn nhiều. Thậm chí còn xắn tay vào phụ việc nhà với Phương. Bà cũng không còn đòi hỏi tiền nong ở vợ chồng Phương như trước, khi cô biếu bà còn từ chối: “Mẹ có lương hưu rồi, có chi tiêu gì nhiều đâu. Các con giữ mà để dành nuôi con”. Bà cũng không hề can thiệp vào việc nuôi con của Phương như trước, nếu có chỉ là góp ý còn việc Phương có nghe theo hay không thì bà chẳng bắt ép nữa. Bà chỉ phụ cô việc trông cháu mà thôi. Khỏi phải nói, Phương cứ gọi là ngạc nhiên tột độ trước sự thay đổi thần kì của mẹ chồng. Mẹ chồng cô cứ như vừa lột xác hoàn toàn vậy, trở nên hiện đại và tôn trọng sự dân chủ vô cùng.
Trong lòng thắc mắc không để đâu cho hết, nhưng Phương nào dám hỏi han trực tiếp bà. Thế rồi nhờ một cuộc điện thoại của mẹ chồng cô với bác Thắm mà Phương đã rõ nguồn cơn sự việc. Bữa đó, chắc bà nghĩ cô đang ngủ trưa nên nói khá to: “À, từ hôm đấy về tôi thay đổi rồi, không đối xử với con dâu khắt khe như trước nữa. Mà cái bà đấy, đúng là mẹ chồng Tây có khác, hiện đại, phóng khoáng thật đấy. Nhưng công nhận, ngẫm kĩ lại thì những gì bà đấy nói đúng thật. Mình có nuôi nấng con dâu được ngày nào đâu mà đòi nó phải nai lưng ra phục vụ, phụng dưỡng mình. Nó lấy là lấy con trai mình để chúng nó xây dựng 1 gia đình mới, sinh con đẻ cái nuôi nấng con cái chúng nó chứ. Nó về ở chung, nó làm việc nhà cho mình, sinh cháu cho mình, là vất vả lắm rồi. Mình với nó phải sống dựa trên sự tôn trọng, giúp đỡ lẫn nhau, chứ làm gì có ai phải trách nhiệm với ai. Việc nuôi con của nó cũng thế, như mình mà có bà mẹ chồng ghê gớm cứ xía vào, bắt làm thế này thế kia thì mình cũng đâu có thích. Con nó đẻ ra, nó phải là người có quyền và trách nhiệm trước hết…”.
Nghe tiếng mẹ chồng văng vẳng ngoài phòng khách mà Phương nằm tủm tỉm cười. Thì ra là thế! Sau 1 tuần giao lưu với một bà mẹ chồng Tây thì bà mẹ chồng ta là mẹ chồng cô đã giác ngộ được rất nhiều điều, từ đó mà có sự lột xác ngoạn mục như vậy. Có lẽ cô phải cảm ơn bác gái người Đức ấy và hậu tạ thật hậu hình cũng nên!
Out Of Topic Show Konversi KodeHide Konversi Kode Show EmoticonHide Emoticon