Phải thừa nhận rằng chồng tôi là một người rất thực dụng. Bình thường mỗi khi làm việc gì, anh đều tính đến thiệt hơn. Kể cả với anh em ruột thịt hoặc bố mẹ, anh cũng tính toán từng li từng tí.
Tôi đã từng chứng kiến chồng khó khăn với gia đình như thế nào. Trước đây em trai anh từng làm ăn thất bát, nợ một khoản tiền lớn bên ngoài. Tôi nghe bố mẹ chồng kể chuyện bèn về kể với chồng, còn nói nếu anh muốn giúp em trai, tôi sẽ không can thiệp. Vì lúc đó chú ấy cũng rất khó khăn, lại chẳng biết bấu víu vào ai.
Nhưng trái với những gì tôi nghĩ. Anh bảo nợ nần là việc nhà chú ấy, kể cả có bị kiện thì anh cũng không nhúng tay vào. Đơn giản vì sợ em trai không có khả năng trả. Bản thân tôi là chị dâu, tôi còn muốn đứng ra giúp đỡ. Vậy mà chồng tôi là máu mủ ruột già lại thờ ơ. Thật sự anh đã khiến tôi phải suy nghĩ.
Lần ấy tôi lén lút cho em chồng vay tiền, may mà sau đó chú ấy cũng vực dậy được kinh tế và luôn mang ơn tôi. Mấy năm nay, kinh tế của chú ấy phất lên nhanh chóng. Chỉ có điều hạnh phúc gia đình lại không được như ý. Chú ấy ly hôn vợ, bây giờ đang nuôi cả hai đứa con nhỏ.
Cách đây không lâu, em chồng tôi phát hiện bị bệnh nặng. Chứng kiến em chồng gặp nhiều sóng gió, tôi cảm thấy rất thương. Bấy lâu nay vợ cũ chú ấy không màng đến con, giờ lỡ có mệnh hệ gì, bọn trẻ sẽ bơ vơ không biết về đâu.
Hôm vừa rồi chồng tôi đi thăm em về, nói rằng sau này em trai qua đời, anh muốn đứng ra nuôi hai đứa nhỏ. Thú thật tôi cũng muốn nuôi bọn trẻ lắm. Nhưng hoàn cảnh nhà tôi bây giờ chỉ khá chứ chưa giàu. Hơn nữa nuôi 4 đứa trẻ rất khó chứ chẳng dễ dàng gì.
Tôi gợi ý cho chồng, nếu mẹ bọn trẻ đã không nuôi thì gửi về cho ông bà nội. Dù sao cũng là cháu nội của ông bà, làm sao ông bà có thể bỏ bê được? Vậy là chồng tôi sửng cồ lên, anh nói nhất định phải đón cháu đến sống cùng. Nói một lúc mới lộ ra, anh muốn em chồng tôi lập di chúc cho mình căn nhà mặt tiền xem như công nuôi cháu đến năm 18 tuổi.
Tôi nghe chồng nói mà nóng mặt. Thật không thể thông cảm cho sự tính toán của anh. Tôi đã nói rõ quan điểm với chồng và không đồng ý, kể cả chú ấy có cho tôi tiền tấn, tiền tỷ đi chăng nữa. Nhưng chồng tôi vẫn rất cố chấp. Chỉ vì căn nhà kia mà anh mang cháu về nuôi, dù không biết mình có chăm sóc chu đáo hay không? Tôi lo lắm, phải làm sao để ngăn chồng tôi đây mọi người?
(rose_my...@gmail.com)
Out Of Topic Show Konversi KodeHide Konversi Kode Show EmoticonHide Emoticon