01
Hoàng là một người phụ nữ ưa hình thức, với cô cái gì cũng phải chuẩn chỉnh tinh tươm. Nhà bày biện cái gì phải để đúng vị trí, trên bàn không có chi tiết nào thừa, thấy một vết bẩn trên tủ bếp cô sẽ đứng dậy lau ngay.
Ấy thế nhưng, Hoàng lại lấy Minh, một anh chồng tuềnh toàng đúng nghĩa. Minh đã nhận ra ngay điều đó khi buổi chung sống đầu tiên, việc đầu tiên về nhà là Hoàng cởi ngay bộ đồ công sở, chỉ mặc mỗi chiếc quần xà lỏn trên người. Hoàng liền nhắc Minh: "Anh, mặc 1 chiếc áo mỏng thôi cũng được. Người ta bảo cởi trần không phải là tốt đâu. Với em cũng không thích nhìn thấy chồng mình... trần trụi như thế này".
Minh cười hề hề: "Anh quen rồi, mặc áo là anh không chịu được, như thế này cho thoáng mát vợ ạ". Minh nói thế thì Hoàng cũng đành chịu. Cô ngậm bồ hòn làm ngọt, cố tránh những lúc nhìn thấy Minh. Nếu Minh đang ngồi trên sofa cô sẽ quay lưng để đi qua... cứ như vậy và cuộc sống cũng trôi. Nhưng Hoàng bắt đầu thấy tình yêu của cô dành cho Minh giảm dần ở mỗi lần nhìn anh trong bộ dạng ấy.
Cởi trần là điều đầu tiên cô ấn tượng xấu, nhưng sau đó là tất bẩn vứt mỗi góc 1 chiếc, là cách biến những món đồ ăn cô bày biện cầu kỳ thành công cốc bằng cách trộn lẫn tất cả lên khi cả nhà chưa ngồi xuống mâm, là thùng rác không bao giờ biết đi đổ, là quần áo quăng quãi khắp nhà... Minh chưa bao giờ khen nhà sạch, cũng không thấy món ăn được trình bày đẹp mắt, anh vô tư làm tất cả những điều mình thích một cách không... giữ kẽ. Là vợ chồng rồi có gì mà phải giấu nữa, Minh cũng chẳng ngại xì hơi thành tràng dài trước mắt vợ như chốn không người.
Tất cả những việc đó Hoàng đều nhắc nhở, nhưng Minh cứ bảo: "Úi xùi, em cứ để ý làm gì cho khổ, sống thế nào cho nó thoang thoáng lên". Hoàng đành im lặng...
02
Trước đây lúc hẹn hò họ chỉ gặp nhau ở quán cafe, lúc đó Minh cũng biết ăn mặc gọn gàng thơm tho, ăn nói chừng mực... và vì chưa sống chung nên Minh vẫn giữ tất cả thói xấu cho riêng mình. Họ lấy nhau không vội vàng nhưng có lẽ chưa đủ để hiểu nhau. Và ngay ngày bước vào cuộc sống hôn nhân đầu tiên Hoàng đã thất vọng...
Thế nhưng, 10 năm cũng trôi đi. Minh từ anh chàng đẹp trai vì lối sống lười biếng, thiếu khoa học, không vận động và chẳng cần giữ gìn vóc dáng của mình, cũng không cần nhìn xem vợ đang nghĩ gì và trở nên béo và thô. Minh vẫn cởi trần bất kể thời tiết nào khi ở nhà, nhưng chiếc bụng thì đã xệ xuống và ngấn mỡ, tấm lưng to như cái phản. Hoàng có hôm lặng lẽ nhìn anh người yêu thanh lịch khi xưa đã biến thành ông chồng bụng phệ, đang nhiệt tình xì hơi với vẻ đầy khoái trá như kiểu âm thanh phát ra càng to càng tự hào ấy đã phải chạy vào phòng khóc. Chiếc bàn cô vừa dọn vì lũ con bày bừa lúc sau đã thấy đống vỏ lạc luộc của anh chồng ăn xong để đó rồi vô tư đi nằm.
Rồi đúng thời điểm mùa dịch, cả hai đều ở nhà, Hoàng phải nhìn thấy tấm lưng và cái bụng béo ấy mỗi giây, mỗi phút, ra đụng vào chạm mà nỗi uất ức cứ trào lên. Cô nhắc khẽ: "Anh mặc chiếc áo vào được không?", Minh lớn tiếng: "Đừng có nhắc tôi thêm lần nào chuyện này nữa nhé. Tôi chưa bao giờ căn vặn cô mặc cái gì, cởi cái gì đâu đấy". Ấy thế là giọt nước tràn ly, Hoàng quyết định ly hôn khi Minh ngơ ngác không hiểu gì.
Lý do ư, là vì chồng hay cởi trần hay vì hôn nhân quá trần trụi, vì người ta thoải mái phô hết cả điểm xấu của mình ra với ý nghĩ "là vợ chồng rồi thì có gì phải giữ?".
03
Hoàng đã dọn dẹp nhà cửa ngăn nắp mỗi ngày vì thói quen của mình nhưng cô cũng muốn 1 căn nhà gọn gàng dễ khiến người ta cảm thấy hạnh phúc. Cô cũng mua những chiếc váy ngủ rất đẹp để quyến rũ chồng lúc trên giường. Hoàng cũng nấu những món ăn ngon để chồng con cảm thấy ngon miệng. Cô cũng tới phòng gym, tập yoga để giữ một thân hình cân đối... Vậy thì cớ gì Minh không thể mặc thêm chiếc áo để cho vợ hài lòng? Đấy là còn chưa kể đến việc Minh không nhìn thấy những điều thầm lặng cô cố gắng vun vén cho gia đình bao lâu nay. Vậy tất cả những điều cô cố gắng là vì cái gì, vì một người đàn ông vô tâm đến mức vô cảm và không ngần ngại biến hôn nhân thành một "chiếc máng lợn" đúng nghĩa ư? Vậy nó có xứng đáng không?
Có thể với nhiều người chồng cởi trần chẳng sao, với họ thấy cũng đáng yêu đấy chứ, nhưng với Hoàng là điều phản cảm. Cô luôn tự hỏi vì sao Minh không một lần hỏi lại cô rằng: "Tại sao em dị ứng với nó vậy?" hoặc nghiêm túc để ý đến thái độ của Hoàng để tìm giải pháp. Minh vẫn luôn cố hữu với những thói quen và cả những tật xấu của mình, cũng chưa một lần nhìn vẻ mặt của Hoàng để xem vợ mình đang thế nào...
Tấm lưng trần trụi có lẽ cũng là hình ảnh cho một cuộc hôn nhân trần trụi, chúng ta nghĩ rằng hãy sống thật với nhau hết lòng đi hoặc "tôi tất cả chỉ có thế thôi", không cần cố gắng, không cần duy mỹ, cũng chẳng cần đẹp đẽ trong mắt nhau làm gì nữa, hãy lột trần cuộc hôn nhân này ra đi, như thế mới là sòng phẳng...
Và kết quả cuối cùng là đây, Hoàng quả quyết: "Mình mới 37 tuổi, không có lý do gì mình phải chịu đựng nhìn thấy tấm thân đầy mỡ ấy di chuyển trước mặt mình đến cuối đời cả".
Out Of Topic Show Konversi KodeHide Konversi Kode Show EmoticonHide Emoticon