Mình lấy chồng xa, nhà chồng cách nhà mình đến vài trăm cây số. Ngày kết hôn, mẹ mình khóc hết nước mắt vì chưa bao giờ xa con đến thế. Còn bố mình thì nói rõ ràng rằng bố mẹ không muốn mình lấy chồng xa vì sợ sau này vất vả. Nhưng mình đã quyết lấy thì dù có thế nào cũng đừng than vãn với bố mẹ.
Những ngày đầu cuộc sống vợ chồng mình diễn ra khá bình thường. May mắn cho vợ chồng mình đó là được ra ở riêng nên cũng không gặp cảnh va chạm mẹ chồng con dâu. Nhưng một thời gian sau, chồng mình phải chuyển công tác vào Nam và mình bắt buộc phải đi cùng anh.
Hai vợ chồng mình chật vật sinh sống ở thành phố nên mọi thứ đều khó khăn. Đúng lúc này thì mình mang thai. Chồng mình làm việc trong ngành xây dựng nên anh không thể chăm sóc cho mình được. Thể trạng của mình lại không tốt vì thế mình đã không giữ được cái thai.
Thể trạng của mình lại không tốt vì thế mình đã không giữ được cái thai. (Ảnh minh họa)
6 tháng sau mình có bầu lại. Lần này mình xin nghỉ việc ở nhà một thời gian để khi nào tim thai ổn định mới đi làm lại. Mọi chi tiêu trong nhà đều do chồng mình gồng gánh. Mình cũng thương chồng vì sống ở thành phố, bao nhiêu thứ phải lo nhưng con cái vẫn là trên hết. Mình đã yếu, lại có lần từng sẩy thai nên càng phải cẩn thận.
Vậy nhưng vì chuyện này chồng lại hục hặc với mình. Anh luôn cho rằng mình ở nhà dưỡng thai là làm quá, là siêng ăn nhác làm. Về đến nhà là anh nặng nhẹ với mình đủ thứ chuyện. Hễ có gì không hài lòng ở chỗ làm anh lại đổ lên đầu mình.
Dường như anh cũng không quan tâm đến cái thai và sức khỏe của mình. Đành rằng đàn ông thì nhu cầu cao nhưng chẳng lẽ anh không thể vì con? Trong khi bác sĩ đã dặn đi dặn lại rằng phải kiêng chuyện vợ chồng đến tháng thứ 3. Vậy nhưng mới 2 tháng chồng mình đã đòi hỏi mình chuyện ấy.
Lúc đầu mình nhất quyết không cho, nhưng tâm trí lại sợ chồng mèo mỡ bên ngoài cũng khổ. Vậy nên cuối cùng mình đành nhắm mắt theo ý chồng. Có lẽ vì chuyện ấy mà mình lại sẩy thai lần nữa.
Vậy là chồng mình đòi khăn gói về quê để mặc mình bơ vơ ở thành phố. (Ảnh minh họa)
Mình lại mất đi đứa con thứ 2 nhưng chồng thì đổ lỗi cho mình. Anh nói mình chỉ việc ở nhà dưỡng thai mà cũng không làm được. Càng ngày chồng mình càng khó tính đến mức mình không nhận ra nổi con người anh nữa.
Mình vừa sẩy thai, người yếu, lại phải kiêng như thời ở cữ, vậy nhưng bà nội chồng mất đột ngột, nhà bố mẹ chồng gọi lên báo cho vợ chồng mình. Vậy là chồng mình đòi khăn gói về quê để mặc mình bơ vơ ở thành phố. Mình rất bất ngờ, cũng phân tích đủ đường cho chồng hiểu. Ở quê đã có mọi người lo liệu cho bà, còn mình ở đây chẳng có ai trong khi mới sẩy thai, sức khỏe lại rất yếu. Thế nhưng chồng mình vẫn để vợ ở nhà để quyết về nhà làm tròn chữ hiếu.
Các bạn ơi, mình thất vọng quá. Trong tình thế này, mình không biết là mình đúng hay sai nữa. Chồng mình còn chửi mình là bất hiếu vì không cho chồng về chịu tang bà. Chẳng lẽ mình như thế là ích kỷ, là bất hiếu sao?
Out Of Topic Show Konversi KodeHide Konversi Kode Show EmoticonHide Emoticon