"Tình yêu không có lỗi, lỗi tại bạn thân" – đề tài tốn không ít giấy mực thời gian gần đây với nhiều câu chuyện tình đau đớn kết thúc không có hậu. Sự xuất hiện của kẻ thứ ba quen thuộc, vô cùng thân thiết với một trong hai nhân vật chính đã đẩy sự căng thẳng lên cao trào, bởi lẽ ngoài việc cạn tình thì còn là sự phản bội.
Một bài học cay đắng thuộc chủ đề này tiếp tục lên sóng và làm xôn xao trên diễn đàn dành cho sinh viên một trường Đại học, vốn là lời tự sự của cô gái trẻ với người yêu 5 năm. Gắn bó bên nhau qua một quãng thời gian dài của tuổi trẻ, cho tới khi tưởng chừng như mọi việc đang rất thuận lợi thì bỗng nhiên anh chàng chủ động nói lời chia tay. Một tháng qua đi, nỗi buồn của cô gái vừa chớm vơi đi thì bất ngờ cô phát hiện ra lý do chua chát của sự phản bội này. Một lần tình cờ vào quán karaoke, thứ cô gái nhìn thấy và đau lòng chính là cảnh tượng người cũ ôm ấp thắm thiết bạn thân nhất của mình.
Tình yêu không có lỗi, lỗi tại bạn thân. (ảnh minh họa)
Nguyên văn câu chuyện "tình yêu không có lỗi, lỗi tại bạn thân" của cô gái trẻ:
Đã được 1 tháng mình chia tay bạn trai 5 năm nhưng đến hôm nay mình mới biết lý do.
Mình và anh ấy quen nhau từ cấp 3, học chung lớp, ngồi chung bàn, cứ thế chẳng biết khi nào mình thích anh ấy. Hôm được tỏ tình, mình thực sự rất vui cứ tưởng mình đơn phương cơ. Hai đứa quyết tâm học hành để thi vào trường chúng mình đang học. Mong muốn được đền đáp mình và anh ấy thi đậu, cứ nghĩ là phải yêu xa không ngờ lại có thể cùng nhau bước tiếp 4 năm nữa.
Mới tháng trước, bỗng dưng anh ấy nói lời chia tay, mình thật sự rất bất ngờ nhưng giờ nghĩ lại chắc có lẽ do mình vô tâm chứ mọi người xung quanh mình đều nhận ra anh ấy có vẻ khác như sẽ không tới đón mình đi chơi mỗi tuần một lần, không còn ôm mình mỗi khi gặp mặt, không còn an ủi, dẫn đi ăn khi mình buồn và khi đi cùng nhau sẽ không còn nói chuyện tâm sự với nhau về cuộc sống.
Mình không phải kiểu người mạnh mẽ tự lập, nói thật mình rất thích dựa dẫm vào anh ấy. Nhưng mình không phải người thích ràng buộc nên khi chia tay mình hỏi anh ấy: "Có phải là do hết tình cảm rồi không? Em có thể thay đổi mà, sẽ không suốt ngày đi tìm anh để hỏi anh ăn gì chứ, sẽ không hỏi anh đang ở đâu, sẽ không quan tâm chuyện anh đi làm thêm mệt thế nào, không chạy qua chỗ anh để nấu cơm nữa, không mè nheo bắt anh chở em đi khắp nơi vì em có thể sẽ lạc đường, sẽ không vì được nghỉ mà chay qua để được anh ôm vào lòng nữa". Vì với mình yêu nhau, ta có thể thay đổi vì người mình yêu.
Sau chia tay mình luôn nghĩ sẽ không sao đâu, thời gian sẽ giúp ta chữa lành vết thương mà. Mình vẫn mỗi ngày đi học, đi làm thêm, đi chơi với bạn bè.
Hôm nay là sinh nhật mình, thật sự rất vui vì dù chia tay không có anh nữa nhưng mà mình vẫn còn những người bạn thân luôn bên cạnh an ủi mình. Tới quán karaoke thì bạn thân mình nói có chuyện nên chạy xuống dưới. Một lúc lâu mình sợ có chuyện nên chạy xuống gọi bạn ấy để đi lên cắt bánh kem. Điều mình không ngờ nhất là nhìn thấy bóng dáng anh ấy ở đây, trong một lúc mìn đã thấy vui vì nghĩ có thể bắt đầu lại nhưng khi thấy anh ấy ôm lấy bạn mình - người bạn thân nhất của mình, mình đã sụp đổ, vết thương rõ ràng đã khép nhưng đụng vào sao lại đau thế cơ chứ!
Mình suy nghĩ lại mọi việc, mình quen cô ấy là khi lên Đại học, mình và cô ấy học chung, cùng nhau thuê phòng trọ... Tình bạn cứ thế ngày càng bền vững, là người cũng tâm sự khi mình buồn cùng nhau chia sẻ nỗi đau là người mà khi thấy mình bị bắt nạt sẽ đứng ra bảo vệ mình, cô ấy là người yếu đuối vậy mà khi thấy mình bị người ta chọc ghẹo lại dám đáp trả lại với mình. Ngoài anh ấy, cô ấy là người mình muốn mãi gắn bó.
Mình vẫn nhớ lúc cô ấy chia tay bạn trai, mình và bạn trai đang ở Yên Bái liền chạy về trường thấy cô ấy ngồi khóc, mình thật ích kỉ khi lúc đó mình cảm thấy may mắn vì anh ở bên cạnh mình. Mình và anh đưa cô ấy về phòng trọ của bọn mình, mình nhờ anh ấy mua đồ ăn mà cô ấy thích, còn mình nghe cô ấy nói về người mà cô ấy yêu, mình cảm thấy tình cảm mà cô ấy dành cho người yêu cũ có khi còn lớn hơn cả mình. Thật sự cảm giác khi mà cả ba đứa ngồi cùng nhau và nói chuyện thật sự rất yên bình, nếu có thể mình sẽ ích kỉ nói rằng mình chỉ muốn mãi như vậy thôi.
Ngày nào cũng cùng hai người bạn quan tâm bên canh, lắng nghe những câu chuyện vui buồn xoay quanh cuộc sống thì không còn gì hơn. Mình không biết hai người họ quen nhau từ lúc nào, mỗi khi nói chuyện, anh ấy luôn trêu chọc nói rằng anh ấy "say nắng" bạn thân mình rồi dù cô ấy đã có bạn trai nhưng lúc đó mình cảm thấy rất vui vẻ vì mình và cô ấy như chị em vậy, không thể thiếu nên thật tốt nếu anh ấy cũng quan tâm đến người bạn thân này.
À giờ mới thấy có lẽ mình vô tâm thật. Nhớ tới khoảng thời gian này, mình mới thấy cô ấy rất vui, mình hỏi cô ấy nói không có gì cả, mình không muốn cô ấy khó xử nên chỉ nói là nếu có gì buồn hay ai bắt nạt cậu phải nói với mình đấy.
Mình liền chạy về phòng và nói chuyện với mấy đứa bạn như không có gì. Tối hôm ấy không biết vô tình hay cô ý mà anh ta gọi cho mình nói mình đừng gây áp lực cho cô ấy nữa chúng ta chia tay rồi .... Lúc đó, điều mình cảm thấy nhất là nực cười, mình chẳng muốn suy nghĩ ai nói nhưng mình cảm thấy thứ mình lãng phí nhất từ trước đến giờ chính là tình cảm.
Mình chẳng thể trách ai vì khi mình suy nghĩ lại, có lẽ tình cảm là thứ dễ thay đổi nhất. Là mình ngốc khi luôn rủ cô ấy đi chơi với mình và bạn trai, là mình quá bận khi trong thời gian đi chơi phải đi làm thêm để họ có thể đi chơi với nhau, là mình luôn nói thật tốt khi chúng ta được ở bên nhau hãy mãi như thế này nhé.
Out Of Topic Show Konversi KodeHide Konversi Kode Show EmoticonHide Emoticon