Vợ tôi nổi tiếng là xinh đẹp nhất khu phố. Hồi mới về làm dâu nhà tôi, hàng xóm cạnh tôi ai cũng trầm trồ, có kẻ còn ganh tỵ. Vợ chồng tôi sống chung với gia đình một tuần thì trở về lại thành phố để đi làm.
Sau đó, cứ mỗi tháng, vợ chồng tôi lại về quê một lần thăm bố mẹ và ông nội. Mỗi lần vợ tôi về quê, đám con nít cứ nhao nhao vì thấy người đẹp. Nhờ vóc dáng cao ráo, làn da trắng cùng với cách ăn mặc quyến rũ, khoe triệt để các vòng cong nên vợ tôi nhìn chẳng khác người mẫu là mấy. Mà hồi kia, cô ấy cũng từng làm mẫu ảnh, mẫu quảng cáo cho các shop quần áo.
Tuy nhiên cũng chính cách ăn mặc quá sành điệu đó mà vợ tôi bị bố mẹ tôi ghét. Đặc biệt là mẹ tôi và mấy bà dì, bà cô. Cứ thấy vợ tôi váy dài ngồi nhặt rau là bà lườm quýt. Đi chợ cùng mẹ tôi, vợ tôi cũng chọn những cái váy ngắn, trang điểm cẩn thận và trở thành tâm điểm ánh nhìn mỗi khi cô ấy đi qua.
Hay tối ngủ, vợ tôi thích mặc váy ren, váy mỏng để ngủ cho thoải mái cũng bị mẹ tôi nói này nói nọ. Mẹ tôi nói ở quê không phải như ở thành phố, muốn mặc gì cũng được. Mặc gì cũng phải chú ý đến người khác, đừng để người ta đánh giá.
Nhờ vóc dáng cao ráo, làn da trắng cùng với cách ăn mặc quyến rũ, khoe triệt để các vòng cong nên vợ tôi nhìn chẳng khác người mẫu là mấy. (Ảnh minh họa)
Là người đứng giữa, nhiều khi thấy mẹ và vợ đối đầu với nhau, tôi cũng khó xử lắm. Tôi nói vợ đừng mặc váy vóc khi về quê nữa thì cô ấy nhất định không chịu vì cho rằng mặc đồ bộ nhìn rất luộm thuộm. Còn tôi nói mẹ đừng quá khắt khe thì mẹ tôi lại cho rằng bà không làm gì sai cả? Tất cả cũng là do vợ tôi quá cẩu thả khi ăn mặc. Cứ thế hai bên chẳng chịu nhường bên nào, cứ bằng mặt không bằng lòng.
Đỉnh điểm là khi ông nội tôi mất. Lần này thì tôi công nhận mẹ tôi nói đúng thật. Về quê phải ăn mặc cho đúng, đặc biệt vào những dịp đặc biệt. Đằng này vợ tôi vô tư quá thành ra vô duyên, bất lịch sự và bất kính với người đã khuất.
Nghe mẹ báo tin, tôi về quê trước còn vợ thu xếp về sau. Nhưng khi cô ấy vào nhà, mọi người đều phải ngước nhìn ra. Vợ tôi mặc một váy đen nhưng lại là váy ren hai dây. Tóc cô ấy cũng cột lên với một số đồ trang sức đính kèm, còn trang điểm nữa. Tôi nhìn mà nóng máu lên. Cô ấy ăn mặc như thể đi dự tiệc chứ chẳng phải về quê chịu tang ông nội chồng.
Nhìn thấy vợ mặc váy ngắn váy ôm, tôi lại không thích thú nữa mà cảm thấy ghét bỏ. (Ảnh minh họa)
Mẹ tôi vừa nhìn thấy đã bực mình quay người bỏ vào, không quên nói một câu: "Anh xem mà dạy lại vợ anh đi". Mọi người thì xì xào bàn tán, có người còn bĩu môi chê trách. Tôi nóng mắt, bước ra kéo tay cô ấy vào nhà rồi bắt buộc cô ấy thay bộ váy khác. Không ngờ vợ tôi còn lớn tiếng không chịu và bảo cô ấy mặc đồ đen đúng kiểu đi chịu tang đây rồi, nhà tôi còn muốn như thế nào nữa?
Bực bội quá, tôi hét toáng lên. Bảo cô ấy không thay đồ thì cuốn gói về thành phố mà ở. Nhà tôi không chứa chấp thứ cháu dâu bất kính với ông nội chồng đã mất. Thấy tôi làm căng quá, vợ tôi mới miễn cưỡng mặc áo tang vào và tẩy trang đi.
Giờ về thành phố rồi mà sao tôi vẫn bực mình quá. Nhìn thấy vợ mặc váy ngắn váy ôm, tôi lại không thích thú nữa mà cảm thấy ghét bỏ. Phải nói gì để cô ấy chịu thay đổi cách ăn mặc cho phù hợp hơn đây? Từng hãnh diện vì vợ đẹp, giờ tôi lại bất mãn khủng khiếp.
Out Of Topic Show Konversi KodeHide Konversi Kode Show EmoticonHide Emoticon