Hăm hở về nhà lúc đêm hôm vì nhớ chồng, nào ngờ cửa vừa mở, cảnh tượng bên trong khiến tôi hết hồn còn chồng cũng giật mình thon thót

Tôi và chồng yêu nhau 4 năm mới cưới. Dù bên nhau lâu như thế nhưng chúng tôi chưa từng vượt quá giới hạn. Chồng tôi luôn nói nếu anh làm chuyện có lỗi với tôi, sau này không đến được với nhau thì chính tôi là đau khổ hơn cả. Anh không muốn người con gái mình từng yêu thương phải đau khổ vì những sai lầm trong quá khứ.

Chúng tôi đi làm, đi chơi, ăn uống ở những nơi đàng hoàng, lịch sự. Thỉnh thoảng cũng đi du lịch nhưng không có chuyện gì xảy ra. Bạn bè tôi còn bảo tôi phải theo dõi xem anh có bị sao không? Có phải đàn ông không? Vì chẳng có người đàn ông nào lại chịu được khi ngủ cùng phòng, ôm người yêu suốt đêm mà không động tay chân cả. Tôi cười, hỏi anh. Anh cũng đùa lại, bảo có thể để tôi kiểm chứng ngay sau khi kết hôn.

Quả nhiên, đêm tân hôn, anh thành thạo, dạn dĩ, tâm lý. Biết đây là lần đầu của tôi nên anh nhẹ nhàng, dùng ánh mắt, tình yêu đưa tôi vào quỹ đạo. Đêm tân hôn qua đi, tôi nằm trong vòng tay anh, nhớ lại câu nói của đám bạn mà cười khúc khích.

Hăm hở về nhà lúc đêm hôm vì nhớ chồng, nào ngờ cửa vừa mở, cảnh tượng bên trong khiến tôi hết hồn còn chồng cũng giật mình thon thót - Ảnh 1.

Thỉnh thoảng chúng tôi cũng đi du lịch nhưng không có chuyện gì xảy ra. (Ảnh minh họa)

Cứ thế, chúng tôi ở bên cạnh nhau thêm 4 năm nữa với vai trò là vợ chồng. Tôi vẫn cảm nhận được tình yêu của chồng, vẫn được chồng yêu chiều. Nhưng mãi mà tôi không thể có con được. Tôi đi khám, kết quả hoàn toàn bình thường. Tôi bảo anh đi khám, anh cũng đi khám và đem giấy chứng nhận sức khỏe sinh sản bình thường cho tôi xem.

Gia đình hai bên thúc giục, bản thân tôi cũng mong có con cho vui nhà vui cửa, tình cảm vợ chồng thêm đầm ấm. Nhưng đợi mãi, cứ hy vọng rồi thất vọng. Mọi người bảo tôi ổn định tinh thần, đừng quá áp lực. Càng áp lực, càng khó có con hơn. Tôi cũng tìm đến yoga, thiền để ổn định tâm lý, tránh áp lực nhưng chuyện con cái vẫn xa vời.

Tuần trước, tôi đi công tác ngoại tỉnh với sếp phó. Theo dự định, chúng tôi sẽ đi khoảng một tuần. Nhưng tôi cố gắng hoàn tất sớm công việc với mong muốn về nhà sớm, tạo bất ngờ cho chồng ngay ngày sinh nhật của anh. Khi tôi trình bày vấn đề với sếp, chị ấy cũng đồng ý, còn chúc tôi nhanh chóng có tin vui sau lần này.

Hăm hở về nhà lúc đêm hôm vì nhớ chồng, nào ngờ cửa vừa mở, cảnh tượng bên trong khiến tôi hết hồn còn chồng cũng giật mình thon thót - Ảnh 2.

Tôi biết phải đối diện với bố mẹ mình thế nào khi sự thật này bị phơi bày đây? (Ảnh minh họa)

Về nhà lúc 10 giờ đêm, tôi rón rén đi vào nhà với món quà trên tay. Thấy điện phòng tắm còn sáng, tôi nhẹ nhàng đi lại, định bụng bật tung cửa, trao quà rồi "vui vẻ" một chút. Nào ngờ, tiếng chồng và một người đàn ông vang lên.

- Anh không được để vợ có con đó. Nếu không thì chúng ta không đến được với nhau đâu.

- Ừ, anh biết mà. Anh thắt ống dẫn tinh rồi thì sao có con được. Em cứ khéo lo.

Tôi điếng người, đứng như tượng. Sau giây phút bất ngờ, tôi bật tung cánh cửa. Chồng tôi và một người đàn ông nữa đang ôm nhau. Cảnh tượng ấy, cả đời ám ảnh tôi. Hai người cũng bất ngờ nên vội vã rời nhau ra rồi mặc vội quần áo. Tôi vứt luôn món quà vào bồn tắm rồi chạy đi.

Thật không ngờ, tình yêu 8 năm của tôi lại kết thúc bẽ bàng như thế. Hay thật, nực cười thật. Hóa ra tôi chỉ là con rối trong tay chồng. Cứ tưởng hạnh phúc cả đời thì không ngờ, tôi lại bị người chồng đầu ấp tay gối "chơi lớn" một trận hết hồn thế này. Tôi biết phải đối diện với bố mẹ mình thế nào khi sự thật này bị phơi bày đây?

Previous
Next Post »
Thanks for your comment